Năm tháng sau.
Lúc này tôi đã mang thai được 39 tuần rồi.
Hôm nay đang kiểm tra thai sản ở bệnh viện St Mary.
“ Nếu như để Phương Trạch Vũ kiểm tra bên trong cho em, em sẽ đi chết? Em không muốn để tên háo sắc đó kiểm tra bên trong cho em.....có bao nhiêu bác sĩ nữ, tại sao cứ để một tên bác sĩ háo sắc đó kiểm tra bên trong của em chứ? Em không muốn!” Tôi gườm gườm nhìn Phương Trạch Vũ, lớn tiếng kêu gào nói.
Hừ, Phương Trạch Vũ đáng ghét này, ngành gì anh không học, tại sao lại cứ phải học khoa sản, không phải đến lúc tôi sinh, để Phương Trạch Vũ đỡ đẻ cho tôi đấy chứ?
Tôi không muốn!!!
Hơn nữa, kiểm tra hôm nay đề cập đến khám bên trong, trước đây tôi có thể nhịn được, nếu như hôm nay kiểm tra bên trong, để Phương Trạch Vũ nhìn phía dưới của tôi, tôi thà đi chết còn hơn.
“ Đầu lợn, hay là anh giúp em chọc toét mắt cậu ta cho em nhé?” Lạc Mộ Thâm lấy một chiếc bút trên bàn của Phương Trạch Vũ giả vờ như làm thật nói.
“ Hừ, xem hai người xấu xa thế nào? Là một bác sĩ, trong mắt đàn ông hay phụ nữ không phân biệt giới tính, đều là những bông hoa thịt có được không? Thật là. Mình thề mình không bao giờ nghĩ linh tinh.” Phương Trạch Vũ bĩu môi nói.
“ Anh mới là bông hoa thịt lợn ấy, em còn lâu mới để anh kiểm tra.” Tôi xù lông lên nói, lúc này bụng tôi đã rất to rồi, người cũng béo, đi bộ thôi mà cũng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535426/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.