Chương trước
Chương sau
“ Uh. Vệ sĩ.” Lạc Mộ Thâm nói, “ Nếu như anh không có ở bên, vệ sĩ đó sẽ luôn bảo vệ em.”
“ Không cần đâu? Như thế không phải em không còn tự do sao? Em thực sự cảm thấy đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn, đúng lúc có mặt em ở đó.” Tôi bĩu môi nói.
Lạc Mộ Thâm đưa ngón tay ấn vào trán tôi: “ Ngốc ạ, bây giờ tự do quan trọng hay là mạng quan trọng? Nếu như thật sự có người đứng đằng sau hãm hại, thế thì không phải đầu lợn của anh rất nguy hiểm sao? Anh bây giờ phải điều tra kỹ, có điều, trước khi anh chưa điều tra ra, nhất thiết phải có vệ sĩ bảo vệ em.”
“.....được rồi.” Tôi biết Lạc Mộ Thâm đã nói ra rồi, việc anh ấy quyết định, thì không thể thay đổi.
“ Mấy tên lưu manh lái moto, sợ rằng không dễ điều tra, lúc đó em bảo cho anh thì tốt, bây giờ thời gian qua lâu rồi.” Lạc Mộ Thâm khẽ nheo mắt lại, “ anh phải điều tra vụ hỏa hoạn lần này trước, không biết camera có còn lưu lại dấu vết gì không.......”
Tôi nằm trong lòng Lạc Mộ Thâm, nhìn đôi mắt sâu xa của anh ấy, trong lòng không nén được tiếng thở dài: ôi, monng là chúng tôi đoán sai.
.......
Lạc Mộ Thâm thật sự làm việc như sấm rền gió cuốn, ngày hôm sau, đã có hai vệ sĩ thân hình cao to đi theo tôi.
Quả thật đến từng bước chân, gần như sắp dính lấy người tôi vậy.
Kể cả đi vệ sinh, hai người này chỉ tiếc không thể quỳ bên cạnh bồn cầu tôi ngồi.
Tôi quả thật cảm thấy mình giống như bị mất đi tự do vậy.
“ Alo, Châu Đình à? Là mình, mình rất ổn, không sao, chung cư bị cháy rồi, cậu nghĩ mình gặp nạn à? Nghe cậu nói kìa, hì hì, mình dũng mãnh như thế, mình còn có thể chết bên trong được sao? Cậu yên tâm đi, mình không sao, thật sự là mạo hiểm phiêu lưu, gặp nhau mình sẽ nói rõ, yên tâm đi yên tâm đi, không bị thương, có điều, mình bây giờ rất buồn bực, tại vì đi theo mình còn có hai thằng cha đáng sợ, chính là vệ sĩ Lạc Mộ Thâm tìm cho mình, gần như sắp dính sát vào mình rồi! lát nữa mình sẽ đi tìm cậu!” Tôi ngồi trên bồn cầu trong nhà vệ sinh gọi điện cho Châu Đình.
Châu Đình nhìn thấy trên tivi phát cảnh chung cư của tôi bị cháy lớn, bị thương chết không ít, cậu ấy sợ hãi lập tức cho rằng tôi gặp tai nạn, vội gọi điện cho tôi, tôi thật vui, Châu Đình quan tâm tôi như thế.
Đời người lúc nguy nan mới biết ai là bạn mà!
ở cùng Châu Đình, thật sự rất vui.
Tôi quyết định đi tìm Châu Đình, đem những chuyện buồn bực trong lòng kể cho Châu Đình.
Tôi cảm thấy mình rấy áy náy, tại vì tôi hễ có chuyện buồn là tâm sự với Châu Đình, Châu Đình quả thật trở thành thùng rác của tôi rồi.
Tắt điện thoại đi, tôi trầm mặt từ cửa ngách nhìn ra hai vệ sĩ cao to bên ngoài, hít một hơi thật sâu.
Ôi, hai thằng cha này cả ngày chằm chằm đi theo tôi, tôi đi vệ sinh cũng không được thoải mái, lúc nào cũng có cảm giác có người đi theo mình.
Mặc dù hai người vệ sĩ này khôi ngô tuấn tú, cao to cường tráng.
Nhưng đi theo tôi, tôi cảm thấy mình giống như phạm nhân vậy, cái cảm giác này thật sự không thoải mái.
Tôi đương nhiên biết Lạc Mộ Thâm là vì quan tâm rồi, mới sai người bảo vệ tôi, nhưng......
Lạc Mộ Thâm, sao anh phải sai người ta trông chừng em chặt như thế chứ?
Tôi đi vào nhà vệ sinh, hai người ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào tôi làm gì chứ?
Tôi có thể ngã xuống bồn cầu được sao?
Ôi, Lạc Mộ Thâm......
Tôi nghĩ một lát, gọi điện cho Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm đang nghe báo cáo năm của các công ty con, vừa nhìn số liệu, đột nhiên Cát Vân đưa điện thoại của mình lại, anh ấy lạnh lùng cầm điện thoại.
Vừa nhìn thấy số tôi goiu, trên khuôn mặt vốn lạnh lùng bá đạo lập tức nở nụ cười ấm áp, nụ cười ấy khiến cấp dưới cũng cảm thấy không quen lắm.
Từ sau khi Lạc tổng ở bên tôi, anh ấy mới trở nên thích cười như thế.
“ Chồng ơi, vệ sĩ không cần trông chừng em chặt như thế có được không, em đi vệ sinh cũng phải đi theo sao?” Tôi bĩu môi nói!!
Lạc Mộ Thâm đưa tay ra hiệu ý tạm dừng báo cáo, yên lặng nghe tôi nói!
“ Sao em cảm thấy đây không phải vệ sĩ, giống như nhân viên quản lý em vậy, sao anh phải sai tận hai người đến quản em thế? Hơn nữa sai hai người mặt mũi lạnh lùng đến giám sát em!!! Bọn họ có thể làm ấm áp tâm hồn nhỏ bé yếu ớt của em không?” Tôi tiếp tục kể lể, “ hai tên đáng sợ đó canh chừng em đáng sợ thế nào, khi em đi vệ sinh, khi em ngủ, khi em làm gì đó cũng có vệ sĩ, em đang hưởng thụ sự đãi ngộ cao cấp của tổng thống sao, bị hai tên vệ sĩ đó canh chừng, em không những cảm thấy không an toàn, mà còn cảm thấy ấm ức trong người ấy!!!”
Lạc Mộ Thâm cười nói với tôi trong điện thoại: “ Ngoan, chịu khó một chút, anh phải đảm bảo sự an toàn của em!”
“ Hứ!!!anh là sai người đến giám sát em!! Lạc Mộ Thâm, anh nói thật đi, có phải anh đang đề phòng em? Anh có phải sợ em ra ngoài cám dỗ trai đẹp, anh không phải bảo vệ em, thực ra là đang giám sát em?” Tôi bĩu môi lầu bầu nói.
Giọng nói của Lạc Mộ thâm vẫn ấm áp như thế.
“ Vẫn là câu nói đó, ngoan, chịu khó nhẫn nhịn chút.” Lạc Mộ Thâm nói, “ Đầu lợn, anh đang họp. Em nghỉ ngơi mấy ngày đã nhé!”
Lạc Mộ Thâm tắt điện thoại đi, trên mặt vẫn còn nét vui vẻ đọng lại.
Tôi tức mình tắt điện thoại đi, thằng cha này hết thuốc chữa rồi1
Tôi thật sự là yêu phải tên bạo chúa quân phiệt rồi.
Mấy ngày này cũng không được đi làm, Lạc Mộ Thâm bảo tôi nghỉ ngơi vài ngày. Tôi cũng chỉ có thể đến nhà Châu Đình mà giải tỏa nỗi ấm ức.
Đến quán cơm tư nhân là Châu Đình vậy! Châu Đình hôm nay ban ngày cũng được nghỉ, không phải ca làm.
Quả nhiên hai thằng cha đó cũng đi theo.
Hai người một trái một phải đi theo tôi, tôi thật sự giống như tù nhân phạm tội bị giải đi vậy.
Đi trên đường, những con mắt nhìn vào không ít!
**
Một tiếng sau, tôi xuất hiện ở trước cửa quán cơm nhà Châu Đình, ấn chuông cửa, thở dài, tôi quay đầu lại nhìn, đằng sau là hai tên mặt lạnh đó.
“ Nhụy Tử, đến rồi à!!” Châu Đình vừa nói, vừa vui vẻ chạy đến mở cửa.
Châu Đình mở cửa, nhìn thấy tôi, thấy khuôn mặt nhăn nhó của tôi, lại nhìn thấy đằng sau tôi là hai anh chàng đẹp trai cao to phải đến 1m8, ánh mắt cậu ấy đột nhiên như khác đi, lập tức toàn thân giống như bị rút hết xương vậy, dựa vào bên tường, dáng vẻ phong tình, dịu dàng nói: “ Ôi? Đây là hai công tử nhà nào thế, đẹp trai tuấn tú thế này? Khiến tim tiểu nữ cũng phải loạn nhịp thế này?”
Mẹ ơi, tôi suýt nữa phụt nước bọt ra, Châu Đình này bây giờ giọng giống như bà mẹ dẫn khách ở lầu xanh vậy.
“ Mình nói, cậu đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình quá phải không?” Tôi tức mình nói.
“ Không sai, mình xem phim ngôn tình nhiều rồi, hơn nữa đọc tiểu thuyết ngôn tình sến cũng nghiều rồi, hai vị công tử trước mắt đúng là khiến lòng mình không khỏi dâng trào, phù hợp nhất hình tượng hiệp khác lạnh lùng vô tình trong tim tiểu nữ, woa, thật sự quá cuốn hút.” Châu Đình không để ý đến tôi, chỉ cắn môi đứng đó nhìn hai vệ sĩ mặt lạnh đứng sau lưng tôi, cậu ấy quay chiếc eo uốn éo của mình, học dáng vẻ của nữ nhi cổ đại yểu điệu nói: “ Xin chào! Xin hỏi hai vị công tử quê quán ở đâu?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.