“ Uh. Vệ sĩ.” Lạc Mộ Thâm nói, “ Nếu như anh không có ở bên, vệ sĩ đó sẽ luôn bảo vệ em.”
“ Không cần đâu? Như thế không phải em không còn tự do sao? Em thực sự cảm thấy đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn, đúng lúc có mặt em ở đó.” Tôi bĩu môi nói.
Lạc Mộ Thâm đưa ngón tay ấn vào trán tôi: “ Ngốc ạ, bây giờ tự do quan trọng hay là mạng quan trọng? Nếu như thật sự có người đứng đằng sau hãm hại, thế thì không phải đầu lợn của anh rất nguy hiểm sao? Anh bây giờ phải điều tra kỹ, có điều, trước khi anh chưa điều tra ra, nhất thiết phải có vệ sĩ bảo vệ em.”
“.....được rồi.” Tôi biết Lạc Mộ Thâm đã nói ra rồi, việc anh ấy quyết định, thì không thể thay đổi.
“ Mấy tên lưu manh lái moto, sợ rằng không dễ điều tra, lúc đó em bảo cho anh thì tốt, bây giờ thời gian qua lâu rồi.” Lạc Mộ Thâm khẽ nheo mắt lại, “ anh phải điều tra vụ hỏa hoạn lần này trước, không biết camera có còn lưu lại dấu vết gì không.......”
Tôi nằm trong lòng Lạc Mộ Thâm, nhìn đôi mắt sâu xa của anh ấy, trong lòng không nén được tiếng thở dài: ôi, monng là chúng tôi đoán sai.
.......
Lạc Mộ Thâm thật sự làm việc như sấm rền gió cuốn, ngày hôm sau, đã có hai vệ sĩ thân hình cao to đi theo tôi.
Quả thật đến từng bước chân, gần như sắp dính lấy người tôi vậy.
Kể cả đi vệ sinh, hai người này chỉ tiếc không thể quỳ bên cạnh bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535406/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.