Rất nhanh họ đã đến biệt thự nhà Sảnh Di, khi Lạc Mộ Thâm ôm Lâm Sảnh Di đến cửa biệt thự, phu nhân Lâm và người nhà vội ra đón.
“ Aiya, Mộ Thâm, sao cháu lại đến thế? Sảnh Di, con làm gì thế? Còn để anh Mộ Thâm bế nữa? Con bao nhiêu tuổi rồi?”Phu nhân Lâmm vừa trách yêu con gái, vừa nhường lối để Lạc Mộ Thâm đi vào phòng khách.
“ Mẹ……, con không cẩn thận bị trẹo chân, cho nên anh Mộ Thâm mới đưa con vào bệnh viện, rồi lại đưa con về nhà nữa.” Lâm Sảnh Di được Lạc Mộ Thâm đặt trên ghế sopha, cẩn thận giải thích.
“ Mộ Thâm à, Sảnh Di nhà chúng ta luôn làm phiền cháu rồi.” Phu nhân Lâm vừa xót xa xoa chân con gái, vừa xin lỗi nói, “ Thím Tẩm, mau đi rót trà cho Lạc tổng.”
“Thôi ạ, cháu phải về rồi, cũng muộn rồi ạ.” Lạc Mộ Thâm nhìn đồng hồ, giờ này Nhụy Tử có lẽ đã về nhà rồi, khéo khi còn đợi sốt ruột ấy chứ?
“ Anh Mộ Thâm, anh cũng uống không ít rượu, để thím Tẩm mang cho anh một bát canh giải rượu. Nếu không trúng gió sẽ rất khó chịu.” Lâm Sảnh Di vội nói.
“ Không cần phiền thế đâu, tôi về nhà uống là được.” Lạc Mộ Thâm vội nói.
“ Không phiền, đúng lúc em cũng muốn uống nữa. Cùng uống có được không? Anh Mộ Thâm, anh không phải vì ghét em, đến uống canh cũng không muốn uống cùng em đấy chứ?” Lâm Sảnh Di lại lộ ra thần thái yếu ớt của mình.
“ Đúng thế đúng thế, đừng vội, hai đứa uống canh đã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535398/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.