Thế thì mình cũng nhanh về bên cạnh Nhụy Tử chăm sóc cô ấy.
Trong lòng Lạc Mộ Thâm nghĩ thế.
Anh ấy cùng bước ra phía ngoài khách sạn cùng với Lâm Sảnh Di.
“ Anh Mộ Thâm, sau này khi anh Mộ Thâm đi tiếp khách, em có thể cùng anh Mộ Thâm tiếp khách được không? Tư Nhụy bây giờ đang mang thai, cũng không thể cùng anh Mộ Thâm đi tiếp khách được, em coi như là trợ thủ của Tư Nhụy, về lý mà nói cũng nên đỡ việc cho Tư Nhụy.” Lâm Sảnh Di quay người lại, vừa đi vừa cười hỏi Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm đưa ngón tay lên gãi mũi, không dứt khoát nói: “ Nói sau đi!”
Dáng vẻ lạnh lùng bình thản đó, khiến Lâm Sảnh Di cảm thấy anh ấy cách mình thật xa, hơn nữa lời từ chối điềm nhiên như không này khiến cô ấy không ngờ đến, cô ấy sững người lại, do đang đi xuống bậc, suýt nữa bị vấp bậc cầu thang mà ngã.
Lâm Sảnh Di kiêu sa như thiên nga trắng, chưa bao giờ bị người khác từ chối.
“ A......” Lâm Sảnh Di kêu lên một tiếng, người nghiêng đi.
Lạc Mộ Thâm nhanh tay nhanh mắt, một tay đỡ lấy eo của Lâm Sảnh Di, ôm lấy cô ấy, như thế, Lâm Sảnh Di mới không bị ngã xuống đất.
Cánh tay của Lạc Mộ Thâm chắc khỏe như thế, vòng tay anh ấy ấm áp như thế, còn cả mùi nước hoa nhè nhẹ toát ra từ người anh ấy nữa.
Lâm Sảnh Di tâm trí lúc này chỉ hướng về Lạc Mộ Thâm.
Cô ấy tình tứ nhìn Lạc Mộ Thâm, trong đôi mắt đẹp đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535397/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.