Đúng thế, lời tôi nói là thật, tôi đã từng nói, đứng trước mặt Lâm Sảnh Di, tôi lập tức giống như bị đánh cho trở về nguyên trạng xấu xí của con vịt vậy.
Đó là cảm giác đứng cạnh một nàng công chúa lấp lánh ánh vàng.
Châu Đình càng nhíu mày hơn: “ Nhụy Tử, tại sao mình lại có dự cảm không tốt lắm? Cậu nói Lâm Sảnh Di đối với cậu tốt như thế, tại sao mình cảm thấy mưu đồ của cô ta rất sâu xa chứ? Không phải có động cơ gì sao? Cô ta thật sự có thể buông tay dễ dàng như thế sao? Mình cảm thấy có phải cô ta nghĩ cách để ở bên cạnh Lạc Mộ Thâm, sau đó sẽ phơi ra toàn bộ ma lực của mình, để mê muội Lạc Mộ Thâm, hoặc là cô ta đang cố gắng thể hiện mình, so với Lạc Mộ Thâm, sau đó Lạc Mộ Thâm thật sự phát hiện Lâm Sảnh Di xuất sắc hơn cậu nhiều, sau đó tình cảm sẽ lệch về phía cô ta? Như thế. Sẽ quang minh chính đại mà đá cậu đi? Ôi mẹ ơi. Người ta bây giờ dù sao cũng được pháp luật bảo vệ, cậu bây giờ chỉ là tình nhân vợ bé trên danh nghĩa, đến lúc đó, ngoài mình ra, ai sẽ đồng tình với cậu, ai sẽ giúp cậu chứ?!”
Tôi nhún nhún vai, thật sao? Cũng có khả năng này chứ!
Không phải chúng tôi lấy lòng tiểu nhân đo ruột quân tử, nhưng lòng dạ kẻ hại người không phải không có, cũng không thể không có sự đề phòng!
Lâm Sảnh Di là tình địch mạnh như thế ở bên cạnh tôi, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535393/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.