Chương trước
Chương sau
Tôi chẳng dễ gì mới vùng vẫy thoát khỏi tên bạo chúa này, trừng mắt nhìn anh ấy: “ Này, Lạc Mộ Thâm, anh là tên háo sắc.....em thật hối hận vì đã cứu anh, chẳng lẽ để người phụ nữ Nhật đó hại anh cho xong.”
Lạc Mộ Thâm khẽ nheo mắt, cười nhìn tôi: “ Người ta nói độc ác nhất là dã tâm phụ nữ, đó chính là em, em xem anh ở nơi nguy hiểm vào lúc nguy hiểm đều nhớ em, em nói anh ham muốn em như thế, em không cảm kích thì thôi còn nguyền rủa anh bị mụ đàn bà Nhật đó hại sao.” Trên khuôn mặt mang đầy vẻ ấm ức nói.
Tôi thật sự bị con người này làm cho không biết nói gì nữa rồi, anh ấy đem chuyện không đạo lý ra nói giống như tôi phải xin lỗi anh ấy vậy.
Anh ấy ở nơi nguy hiểm này vẫn còn muốn làm chuyện đó với tôi, đó là thể hiện tình yêu sâu sắc với tôi sao?
Khuôn mặt tuấn tú của anh ấy kề sát trước mặt tôi, khẽ nói: “ Đầu lợn, em có phải không thích anh nữa phải không? Không nhớ anh nữa? Hoặc là tranh thủ lúc anh bị giam giữ mấy ngày này, em thích tên Dạ Thiên Kỳ đó rồi?”
“ Hừ,” Tôi lấy sức đánh anh ấy một cái, “ Cái gì mà thích chứ, em thích Dạ Thiên Kỳ lúc nào chứ? Người ta là chính nhân quân tử, người ta tốt với em, em còn cảm thấy có lỗi với người ta, nhưng em đối với Dạ Thiên Kỳ chỉ là em gái đối xử với anh trai mà thôi, em bây giờ từ chối anh, một là ở đây cực kỳ nguy hiểm, em đến đây là để thông báo với anh tình hình; hai là.....” Mặt tôi đỏ bừng lên.
“ Hai là gì thế?” Lạc Mộ Thâm cố tình nháy nháy mắt với tôi.
Tôi thở dài một hơi: “ Hai là, em đang đến kỳ kinh.”
Tôi thực ra là nói dối, kỳ kinh của tôi chưa đến, tôi chỉ là muốn mượn cớ để ngăn cỗ máy sinh đẻ này lại mà thôi.
“ Hừ,” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, thở dài, mới bỏ gối để tôi nằm xuống, rồi nằm xuống bên cạnh tôi, khẽ nói: “ Anh hiểu rồi, em chính là khỉ được sai đến để hành hạ anh, anh nói em đến thăm anh giày vò anh làm gì chứ? Chỉ được nhìn mà không được làm gì, anh sớm muộn cũng bị em giày vò cho thành liệt dương mất.”
Tôi tức hầm hầm đánh anh ấy một cái: “ Anh nói cả đời anh việc quan trọng nhất có phải chỉ có mỗi chuyện đó sao?”
“ Này, đừng dùng ánh mắt đó nhìn anh được không, đây là mong ước của mỗi tên đàn ông khỏe mạnh đấy? Tại sao em giống như nhìn thấy một tên hiếp dâm vậy?” Lạc Mộ Thâm vẫn ấm ức nói, “ Hơn nữa em gấp gáp đến thăm anh như thế, nhìn thế nào cũng thấy là em nhớ anh, anh đương nhiên phải phối hợp một chút chứ.”
Mặt tôi lập tức tối sầm lại, còn trách tôi sao?
Được thôi, tôi thừa nhận tôi không đấu lưỡi được với tên lòng dạ đen tối này, tôi nói một câu, thằng cha này phải nói tận mười câu mới được.
“ Xin lỗi, bệ hạ, thần thiếp không nên đến thăm ngài, sao thần thiếp lại có thể mang kinh nguyệt đến thăm ngài chứ? Lần sau không bao giờ dám nữa.” Tôi đành phải nói.
“ Được rồi, lần sau chú ý, lần này tha tội cho ngươi!” Lạc Mộ Thâm nhịn cười nói.
Miệng lưỡi của anh ấy quả thật có lúc còn lẻo mép hơn cả Dạ Thiên Kỳ nữa.
Anh ấy lật người lại, dùng tay đỡ lấy người tôi, hơi dùng lực một chút, lật người tôi nằm lên người anh ấy, anh ấy nằm ngửa mặt như thế. Còn tôi thì nằm bò trên người anh ấy mà im lặng nhìn vào mắt anh ấy.
“ ôi, em phát hiện anh tại sao càng ngày càng giống Dạ Thiên Kỳ thế? Trước đây không phải anh rất lạnh lùng kiêu ngạo sao?” Tôi khẽ thở dài nói.
Hừm, tôi hơi hoài niệm về vẻ cao ngạo trước đây của anh ấy đối với tôi, dáng vẻ lạnh lùng băng giá đó!
Trước đây là giả bộ, còn bây giờ là thật rồi sao.
Lạc Mộ Thâm chớp chớp măt, ngước mắt nhìn tôi nói: “ Sao thế, em thích vẻ lạnh lùng của anh sao?”
Tôi cố ý nheo lông mày, dáng vẻ kiêu ngạo thận trọng nói: “ Cũng tạm được, ít nhất nhìn giống nam thần, bây giờ giống một tên háo sắc hơn. Khác biệt nhau quá lớn, khiến người tâm lý yếu đuối như em sắp chịu không nổi!”
Lạc Mộ Thâm khẽ nghiêng đầu nói: “ Chính xác là nói thế nào nhỉ? Ai tỏ vẻ lạnh lùng, đó chính là để cho người ngoài xem, em bây giờ đã dẫm phải cái gai mềm nhất trong người anh, anh sao có thể lạnh lùng với em chứ? Anh ở trước mặt em chính là con người thật của anh.”
Giọng nói mềm mại của anh ấy giống như dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy vào người tôi vậy, cái cảm giác ấm áp đó thật sự rất tuyệt.
Thực ra tôi chỉ là nói thế mà thôi, tôi thích Lạc Mộ Thâm, dù cho anh ấy là người đàn ông ấm áp hay lạnh lụng, thế nào tôi cũng thích.
Tôi thích chính là con người anh ấy, nếu như tôi thật sự thích người lạnh lùng, tôi thà đi thích Lương Cẩn Hàn còn hơn, con người đó mới đúng là người lạnh lùng đích thực.
Nghĩ đến đây, tôi nhẹ chớp chớp mắt.
Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, anh ấy khẽ nói: “ Đương nhiên, nếu như em có tâm lý sắt đá, thích kiểu người với dáng vẻ lạnh lùng như không để ý em, cũng cũng có thể phối hợp, bộ dạng anh bây giờ luồn cúi lấy lòng em như thế, anh cũng không thấy thoải mái, hay là anh quay lại như cũ, lấy lại dáng vẻ như ban đầu nhỉ.”
Tôi gườm gườm lườm anh ấy một cái.
Lạc Mộ Thâm cười nói: “ nếu như vẫn chưa đủ, mỗi ngày đánh em một lần? Cho em cảm nhận vẻ lạnh lùng của núi tuyết?”
“ Anh biến đi, Lạc Mộ Thâm, anh còn muốn đánh em à? Kể cả đánh, cũng là em đánh anh.” Tôi tức lầu bầu nói.
Thằng cha này thành công trong việc khiến cảm giác nhẹ nhàng trong lòng tôi không còn sót lại chút nào, lúc nào cũng phải biểu tình.
“ Ôi,” Lạc Mộ Thâm thở dài nói, “ Sao nỡ đánh em được chứ? Anh bây giờ để em lên đầu thì sợ dọa em, để em ngậm trong miệng sợ em tan mất, còn dám đánh em sao? Anh cũng đau đớn cõi lòng lắm chứ.”
“ Xem anh nói kìa, giống như em là con gái anh vậy.” Tôi cắn cắn môi khẽ nói.
“ Em nói như thế, anh còn cảm thấy giống đấy.” Lạc Mộ Thâm nói, “ Không chừng em chính là con gái kiếp trước của anh, kiếp này mới trở thành là tình nhân cuối cùng của anh.”
“ Anh nói ngược à? Người ta nói con gái là tình nhân của kiếp trước.” Tôi nhẹ nhàng nói, “ Dù cho nói kiếp này hay kiếp sau, anh đều muốn em làm tình nhân của anh.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
“ Tại sao nói là tình nhân mà không phải là vợ chứ? Lạc Mộ Thâm?” Tôi cười nói.
“ Được chứ, em ở đây đợi anh nhé? Vợ bé nhỏ, vợ yêu quý của anh.” Lạc Mộ Thâm vừa nói vừa dùng lực ôm chặt tôi, nhẹ nhàng hôn tôi.
Nụ hôn của anh ấy lúc mạnh bạo lúc mềm mại, nụ hôn của anh ấy lướt trên mặt tôi, không để sót chỗ nào trên mặt tôi, mắt, mũi, môi....mỗi nụ hôn của anh ấy, giống như dòng suối ngọt chảy trên làn da của tôi vậy.
Tôi cứ như thế mà cảm nhận nụ hôn của anh ấy!
Tôi cũng ôm anh ấy chặt hơn, hít hà mùi thơm nước hoa quen thuộc nhè nhẹ phảng phất trên người anh ấy. Hơi thở của anh ấy, khiến tôi như mê muội.
Tôi dùng tay khẽ vuốt lên tai, lên yết hầu của anh ấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.