Tim hơi rung động, có chút gì đó áy náy, để che giấu nội tâm đang xáo trộn của mình, tôi chăm chú ăn cá, tâm trạng dễ chịu hơn một chút, cẩn thận dè dặt xắt một miếng cho vào trong miệng. Mặc dù có gia vị tẩm ướp, nhưng mùi vị thơm ngon của cá vẫn còn nguyên vẹn. Đây là lần đầu tiên tôi được ăn món cá nướng ngon như thế này.
“ Ngon không?” Dạ Thiên Kỳ cười hỏi tôi.
“ Uhm, cũng được.” Tôi có một đặc điểm, dù cho vịt luộc chín rồi, thịt mềm thơm ngon, tôi thông thường không quá khen thứ đồ gì đó, dù cho tôi cho rằng thứ đồ này rất tốt rất tốt đi nữa.
Nhìn vào mắt tôi, Dạ Thiên Kỳ cười.
Tôi ăn cá nướng mà cảm giác thơm ngon trong miệng, ấm áp trong lòng.
“ Cẩn thận, khéo bị xương đâm.” Dạ Thiên Kỳ khẽ dặn dò.
“ Em đâu phải trẻ con nữa đâu.” Tôi lầu bầu nói.
Miệng thì nói, tôi vẫn chăm chú ăn món cá nướng thơm ngon đó.
Cá Dạ Thiên Kỳ nướng, thật sự rất ngon.
Còn Dạ Thiên Kỳ cũng ăn món cá nướng mà tôi nướng cháy đó rồi.
“ Này, Thiên Kỳ, ở đây vẫn còn cá nướng chín rồi.” Lục Hàn và Thôi Táp nhắc nhở Dạ Thiên Kỳ đừng ăn cá nướng cháy.
“ Các cậu ăn đi, mình phải ăn cá do chính tay Nhụy Nhụy nướng, mùi vị cá không giống nhau, các cậu không thể tranh với mình được đâu.” Dạ Thiên Kỳ cười nói. “ Đây là do chính tay Nhụy Nhụy nướng, bàn tay thô ráp của các cậu sao có thể sánh được? Lão Lục và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535327/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.