“ Anh có gọi điện thoại cho anh ấy không? Anh ấy có nghe điện thoại của các anh không?” Tôi khẽ nói.
“.....không, có điều, bọn anh đều tin, cậu ấy đối với em không phải là giả.” Tần Hạo Nhiên nói.
“......” Tôi không nói gì, anh ấy đối với tôi không phải là giả, nhưng tại sao lại đối xử với tôi như thế? Tôi cắn nhẹ môi, “ Dù cho có phải giả hay không, nào, hôm nay chúng ta không say không về nhé!” Tôi nhiệt tình nâng ly lên với f3.
“ Còn uống gì chứ?” Lương Cẩn Hàn đột nhiên đi đến bên cạnh tôi, anh ấy một tay tóm lấy tôi, chẳng nói năng gì vác tôi lên vai, tôi lập tức vùng vẫy, “ Lương Cẩn Hàn, em nói cho anh biết, em rất sợ độ cao, em sắp nôn ra người anh đấy.”
“ Thế thì em nôn đi, nôn xong sẽ tỉnh táo hơn.” Lương Cẩn Hàn lạnh lùng nói.
Lương Cẩn Hàn này bình thường không thích nói chuyện, bây giờ tôi mới hiểu, người ta không cần nói mà hành động luôn.
Tôi bị Lương Cẩn Hàn vác lên vai, bọn họ hùng dũng đi ra phía ngoài cửa, Châu Đình hoảng loạn xách theo túi của tôi.
Đi ra đến cửa, Lương Cẩn Hàn không cẩn thận khiến đầu của tập đập vào khung cửa, tôi đau quá hét toáng lên: “ Lương Cẩn Hàn anh muốn đập chết em sao?”
“ Ôi xin lỗi.” Lương Cẩn Hàn cuống quýt nói, anh ta vội quay ngang tôi ra, kết quả đầu của tôi lại đập lần nữa vào bên trái khung cửa, tôi bị đập cho đầu óc choáng váng, Lương Cẩn Hàn, anh chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535315/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.