Bố mẹ tôi cũng chẳng còn cách nào, đành phải dẫn chúng tôi về nhà.
Nhưng bây giờ trong nhà đã không còn bầu không khí như lúc đầu, tôi nhìn thấy không kể là bố mẹ tôi hay là ông bà tôi đều đối với Lạc Mộ Thâm rất khách sáo, có phần xa cách.
Thậm chí ông bà tôi không nói chuyện với Lạc Mộ Thâm nữa, chỉ cúi đầu sắp lại bộ ấm chén đang ủ trà hoa lan của họ.
Tim tôi hơi trùng xuống......
Đúng lúc này, tôi nghe thấy tiếng chuông cửa, tôi vội vàng đi ra mở cửa, nhìn thấy chú hai thím hai nhà tôi dẫn em họ tôi là Tô Tư Giai đến.
“ Chú hai thím hai. Mọi người đến rồi sao?” Tôi nhanh mồm hỏi.
Theo lý mà nói thường thì giao thừa ngày mai mới cùng nhau đón giao thừa chứ nhỉ?
“ Vừa nãy gọi điện cho mẹ cháu, mẹ cháu nói cháu dẫn bạn trai về nhà, chú thím với em cũng nhớ cháu rồi, hơn nữa chú thím cũng muốn xem xem bạn trai của Nhụy Nhụy ra sao?” Chú hai tôi cười nói.
Tôi lập tức hiểu ra rồi, trên đường đi ăn cơm, mẹ tôi nhận điện thoại của chú hai, không ngờ họ đã đến nhanh như thế rồi.
“ Chị Nhụy, chị về rồi à, chị đi làm rồi, nên nghỉ đông nghỉ hè về nhà em cũng chẳng được chơi cùng chị, buồn chết đi được.” Em họ Giai Giai cười nói.
Tư Giai nhỏ hơn tôi một tuổi, bây giờ đang học đại học năm thứ tư ở Học viện ngoại ngữ Đại Liên, tại vì tuổi trạc tuổi tôi, sở thích cũng gần giống nhau, cho nên từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535294/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.