Chương trước
Chương sau
“ Không sao đâu ạ, lát nữa là đến lượt rồi.” Tôi cười nói với chú Đoàn cô Đoàn: “ Chú Đoàn, cô Đoàn, chúng cháu xin phép vào trước ạ.”
Lạc Mộ Thâm cũng nghe lời muốn đi dìu ông bà nội tôi. Tôi biết anh ấy cũng cực kỳ ghét nhà họ Đoàn này, chỉ tiếc không tránh xa bọn họ ra được.
Đúng lúc này, tên nhà giàu nửa mùa đó đột nhiên ngăn Lạc Mộ Thâm lại, trên mặt hắn ta nở nụ cười đáng ghét, dùng giọng nói như con vịt đực nói: “ Thanh niên, thương lượng chút nhé, vị trí của mọi người nhường cho chúng tôi nhé?”
Uhm?
Tôi lập tức sững người, tên nhà giàu nửa mùa đáng ghét đó nói gì thế? Hắn ta không sốt đấy chứ?
Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm cũng cau mày lại.
Bố mẹ tôi cũng đứng sững sờ ngây người.
Tôi khẽ nói: “ Chúng cháu cũng xếp hàng từ rất lâu mọi người đều nhìn thấy rồi, cả nhà đều rất đói rồi. Đến lượt số của nhà cháu, sao lại có thể nhường được chứ, có phải không, cô Đoàn chú Đoàn?”
“ Nếu không, mọi người đi đến quán ăn khác đi, dù cho ăn bao nhiêu, tôi sẽ trả tiền cho. Tôi mời khách, Ni Ni chỉ thích ăn ở nhà này, cho nên chúng tôi mới đến đây, nhưng thời gian của chúng tôi rất quý giá, không muốn đợi nữa, cho nên muốn đổi với mọi người một chút.” Tên nhà giàu đó phẩy tay nói, hiện rõ vẻ giang hồ.
Hứ, đạo lý gì thế, Ni Ni nhà các người thích ăn. Tôi cũng thích ăn đấy!
Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm càng nhíu mày lại hơn.
Tôi biết anh ấy đang nhẫn nhịn rồi.
Chú Đoàn đó ban đầu có lẽ chú ta cũng cảm thấy ngại, sau đó, ông ta cũng tiến đến nói: “ Đúng thế, lão Tô, bữa cơm này cũng không ít tiền, ông xem con rể tôi nói sẽ trả tiền cho nhà ông, như thế tốt bao nhiêu? Hay là, mọi người đi quán khác, dù cho ăn bao nhiêu tìm con rể tôi lấy lại tiền là được rồi.”
Tên nhà giàu nửa mùa đó cười nhìn bố mẹ tôi, ăn nói kỳ quặc: “ chúng ta đổi số đi. Cháu sẽ không để mọi người chịu thiệt. Đều là người quen cả.”
Tôi quả thật tức điên lên rồi, thằng cha này là loại người gì thế? Cậy mình có tiền, tại sao lại không hiểu chút lễ phép nào chứ.
Càng khiến tôi tức giận đó là, chú Đoàn và cô Đoàn đó cũng không hiểu phép tắc gì.
Người ta xếp hàng đợi bao lâu, hắn ta không muốn xếp, muốn bỏ tiền ra mua sao?
Nghĩ đến đây, tôi cười lạnh lùng nói: “ Ngại quá, nhà tôi không muốn đổi, đợi đến lúc này cũng chẳng dễ dàng gì, không muốn đi xếp hàng lại từ đầu, hơn nữa tôi muốn ăn ở nhà này, không muốn đi nhà hàng khác. Bố mẹ, ông bà, chúng ta vào thôi. Mọi người đi thương lượng với người khác đi, xem xem người ta có đồng ý hay không?”
Tôi muốn kéo người nhà đi vào bên trong, nhưng tên nhà giàu đó lại kéo cánh tay Lạc Mộ Thâm lại, trên khuôn mặt đáng ghét đó của hắn ta là nụ cười chế giễu: “ Anh bạn, như thế này đi, cậu muốn bao nhiêu tiền, tôi mua chỗ ngồi của mọi người.”
Hứ, đây là truyện đáng cười nhất thiên hạ sao? Lại có người muốn dùng tiền ném vào Lạc Mộ Thâm cơ đấy.
Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm khẽ nhếch miệng cười, nụ cười nhẹ nhàng: “ Được, cậu đưa ra 1 triệu vạn tệ, tôi sẽ nhường chỗ cho anh.”
Tôi biết, tên hoàng đế nhân gian này tức lên rồi, có bao giờ anh ấy phải chịu cục tức như thế chứ, đặc biệt lại có người muốn dùng tiền để ném vào anh ấy như thế?
Tên nhà giàu nửa mùa đó hơi sững sờ, hắn ta dường như còn chưa kịp định thần lại, chỉ đờ đẫn nhìn Lạc Mộ Thâm.
“ Có phải không có 1 triệu vạn, thế thì quay về xin cậu anh đi!” Lạc Mộ Thâm vẫn mỉm cười nói, trong mắt đầy vẻ lạnh lùng.
“ Hừ, thật đúng là không biết xấu hổ, tôi lấy tiền mua chỗ ngồi của cậu rồi đấy, coi như đã nể mặt cậu rồi.” Tên nhà giàu đó nhìn Lạc Mộ Thâm khinh khỉnh nói, “ Người như cậu xuất thân từ nông thôn, còn cao giá gì chứ, cậu có tin tôi có thể khiến cậu ở nơi này không ăn nổi cơm không?”
Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói: “ cậu đừng nể mặt tôi, tại vì đến cậu cũng chẳng đáng tiền, tôi cần nó làm gì chứ?”
Bố tôi vội đi đến, cố gắng hòa giải: “ Thôi thôi, tiểu Lạc, để cô chú Đoàn bọn họ ăn trước đi, đừng vì một bữa cơm làm mất hòa khí, chúng ta có thể xếp hàng hoặc chúng ta sẽ đi nơi khác ăn.”
Tôi thở dài một hơi, tôi biết bố mẹ tôi đều là những người cực kỳ lương thiện chân chất, cả đời không muốn dính đến chuyện phiền phức, họ chưa bao giờ dám có thù oán gì với ai, chỉ là làm kinh doanh nhỏ, quen nể mặt người khác, chưa bao giờ dám đắc tội với ai.
Thực ra, đây cũng là tính cách lương thiện của phần lớn bố mẹ những nhà bình thường như chúng tôi.
Ông đưa tay kéo Lạc Mộ Thâm, nhưng Lạc Mộ Thâm hiện rõ vẻ bị chọc cho tức rồi, anh ấy chưa bao giờ bị làm cho tức thế này, anh ấy giống như cái đinh đứng không động đậy ở đó, khóe miệng lạnh lùng khẽ cười: “ Lạc Mộ Thâm tôi đã bao giờ bảo ai phải nhường chỗ chưa, tôi không cướp vị trí của người khác là may lắm rồi.”
Lời vừa nói ra, Đoàn Ni Ni đó sững sờ nhìn kỹ Lạc Mộ Thâm, cậu ta không kìm được hét lên: “ A, anh là Lạc Mộ Thâm?”
Tôi nhếch nhếch lông mày, Đoàn Ni Ni này ở nước ngoài bao nhiêu năm, mà cũng hiểu tình hình trong nước thế sao, cậu ta lại còn nhận ra Lạc Mộ Thâm, có điều nghĩ kĩ, có mấy người mà không biết đến Lạc Mộ Thâm chứ? Hoặc là nói chưa gặp người thật bao giờ, ai chưa nghe qua danh hiệu đại gia trẻ tuổi này chứ?
Kể cả được gọi là ‘ người chồng quốc dân’ cũng không quá.
Lạc Mộ Thâm cũng chẳng thèm nhìn cậu ta lấy một cái.
“ Ồ, chả trách Nhụy Nhụy lại tự cao như thế, thì ra Nhụy Nhụy tìm được bạn trai có tiền như thế à?” Chú Đoàn cũng lập tức hiểu ra, ông ta ra sức nhìn trên nhìn dưới Lạc Mộ Thâm mấy lần, “ Tôi nói cậu thanh niên này sao mà nhìn quen thế, nhớ ra rồi, đã từng nhìn thấy trên tivi báo chí. Được đấy, lão Tô, con gái ông được gả cho đại gia kếch xủ rồi, đại gia này khó mà hình dung đấy, là đại gia đẳng cấp không vừa đâu. Thế thì chúng ta làm sao dám cướp với ông được!”
Lời nói này, cực kỳ chua ngoa, vẻ ngoài mang đầy sự ganh tị đố kỵ.
Bô mẹ tôi đứng ở đó, dáng vẻ hết sức ngại ngùng, bối rối.
Tên nhà giàu đó cũng quan sát Lạc Mộ Thâm, hắn ta lạnh lùng nói: “ Ôi, thì ra đây chính là Lạc thiếu gia nổi tiếng đây sao, thất lễ thất lễ, tôi nào dám so có tiền bằng Lạc Thị? Cô chú, chúng ta đi thôi, tìm một quán ăn khác.”
Hắn ta kéo cô chú Đoàn đó và Đoàn Ni Ni đi hướng ra bên ngoài, vừa đi vừa lớn tiếng nói: “ Thì ra con gái nhà đó bám được vào Lạc Mộ Thâm, bạn gái gì chứ? Chỉ có làm tình nhân thôi, được nuôi mà thôi, người ta còn lâu mới cưới hỏi đàng hoàng, chỉ là chơi bời mà thôi. Tên Lạc Mộ Thâm đó, mọi người không biết chứ? Hắn ta chơi bời phụ nữ có tiếng rồi. Những người phụ nữ hắn ta đã từng chơi bời có thể lập thành một liên hợp quốc rồi ấy chứ.”
“ Ra là thế à, ha ha, thảo nào. Nhà lão Tô đó còn đư ẩ bên ngoài khoe khoang chứ, nếu như Ni Ni như thế, làm tình nhân của người ta, thì thật cô không ngẩng nổi đầu, vẫn là Ni Ni là chúng ta ngoan, đây gọi là thuần khiết, đây gọi là cao ngạo, đây gọi là ra khỏi bùn mà không ô nhiễm, thần thánh cũng không trách phạt được.” Tôi nghe thấy cô Đoàn đó cười nói.
“ Đó là điều đương nhiên, con còn lâu mới làm tình nhân của người ta, thật là mất mặt đáng xấu hổ.” Đoàn Ni Ni cũng cố tình lớn tiếng mà cười nói.
“ Suy cho cùng vẫn là giáo dục ở nước ngoài tốt, không phụ lòng bố mẹ bỏ tiền cho con ra nước ngoài học mà đón nhận sự giáo dục quý tộc, con gái mà có tí tố chất nhưng mắt nhìn nông cạn, thì không được, đàn ông người ta cho chút hào quang là sáng lạn, cho chút tiền là đồng ý ngủ cùng rồi, thật là.” Cô Đoàn đó nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.