Bố mẹ tôi cũng chẳng biết nói gì nữa, chỉ là “ uh à” thuận theo mà thôi.
Nhà họ Đoàn này cả nhà đều có tính khoe khoang, quả thật hưng phấn như sắp bay lên trời vậy.
Lại còn khoe khoang xuất sắc thế nào, vị hôn phu tương lai của mình ưu tú ra sao, còn Ni Ni đó và chồng tương lai đó ngang nhiên ôm ấp nhau trước mặt người lớn mà không có chút lễ phép nào.
Mặc dù tôi biết có lẽ Ni Ni bọn họ đi du học nước ngoài, tư tưởng rất thoáng, nhưng dù sao đây cũng là đang ở trong nước, trước mặt bao người mà vẫn hôn hít vô tư, không đúng sao?
Nhưng chú Đoàn và cô Đoàn đó không nói gì bọn họ, còn vẫn đang thao thao bất tuyệt kể với bố mẹ tôi rằng con rể tương lai của họ mua cho Ni Ni bao nhiêu thứ đắt giá, mua cho Ni Ni nhẫn kim cương to thế nào, sẽ tổ chức hôn lễ ở đâu, sẽ đi trăng mật ở đâu.
Thực ra, tôi rất hiểu bọn họ, bây giờ cũng có tuổi rồi, bản thân thì chẳng có gì để khoe nữa, cũng đã như thế rồi, cũng không có gì mà phô bày, thì đành khoe con gái thôi.
Ở Trung Quốc, rất nhiều người cho rằng con gái làm tốt vẫn không bằng gả cho nhà giàu, cho nên, con gái nếu như được gả cho người có tiền, bố mẹ đi đâu cũng ngẩng mặt thẳng lưng, mát mày mát mặt, giống như mình được gả vào nhà giàu vậy, tiếc rằng không mua cái loa phóng thanh mà cho cả làng biết luôn.
Còn ngườ thanh niên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535291/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.