Tôi như thế, Lạc Mộ Thâm liền hiểu ra, anh ấy cười, chuyển chủ đề.
" Là chú hay là ông thích chăm sóc hoa đấy ạ? nhiều hoa thế này, bình thường để chăm sóc chúng chắc cũng mất nhiều thời gian lắm phải không ạ?" Lạc Mộ Thâm cười nói.
Nhắc tới chăm hoa, ông nội tôi liền hứng khởi tinh thần: " đó là do ông chăm, bình thường không có việc gì, nên dành thời gian chăm sóc một vài gốc hoa bụi cỏ, cho đỡ nhàm chán, cũng giúp cải thiện được môi trường."
" Vâng ạ, đấy đúng là một thói quen tốt, cháu vốn dĩ cũng rất thích trồng và chăm sóc hoa, nhưng cháu cứ chăm là hoa lại chết, thế nên, sau này cháu phải học hỏi ông cách chăm sóc hoa mới được." Lạc Mộ Thâm kính cẩn lễ phép nói.
Tôi thầm giơ ngón cái biểu thị like trong lòng, được đấy, Lạc Mộ Thâm, đúng là giấu tài đây mà, ở cùng anh mấy tháng nay, mà sao chưa bao giờ thấy anh nói năng nịnh nọt người khác hay đến như thế!
Những lời nói này, đúng là đã kéo anh lại gần gũi với gia đình tôi hơn rồi.
" Được, sau này ông sẽ dạy cháu cách chăm hoa như thế nào, không phải nói quá, về mặt chăm sóc hoa, ông có thừa kinh nghiệm rồi." Ông nội tôi liền đắc ý nói.
" Vâng, sau này cháu sẽ chăm chỉ học hỏi ông, chúng ta có cơ hội. Sau này sẽ là người một nhà rồi." Lạc Mộ Thâm cười nói, một người khi đứng trước mặt người khác là một tổng giám độc bá đạo, lạnh lùng, nhưng trong lúc này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535287/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.