Mỗi câu ông ta nói, tim tôi lại run lên, tôi cảm thấy mình giống như đang bị phán quyết xét xử trước tòa vậy.
Còn Lạc Kiến Ba, như là người đang phán quyết tử hình tôi, đến cơ hội hoãn thời gian chấp hành cũng không có.
Tôi cắn chặt môi. Răng của tôi gần như cắn sâu vào môi sắp bật máu ra rồi.
Giống Tô Tư Nhụy như tôi, đã từng ung dung tự tại, đó cũng là thời khắc vui vẻ, nhấc lên không được mà đặt xuống chẳng xong, đối với người và việc không thuận mắt, tôi có thể tức giận mà đập bàn chửi mắng, lúc càng tức giận tôi cũng có thể động tay.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến Tô Tư Nhụy tôi sẽ có ngày như thế này, đối diện với người cực kỳ xem thường tôi thế này, tôi thậm chí đến dũng khí chửi ông ta cũng không có, chỉ là tại vì ông ta là bố của người tôi yêu.
Tại vì ông ta là bố của người tôi yêu, ông ta có thể không tôn trọng tôi thế sao?
“ Cô Tô, chúng ta làm việc trao đổi, cô thấy thế nào? Nếu như cô dựa theo lời tôi nói mà làm, tôi sẽ không để cô thiệt đâu!” Nhìn tôi không nói gì, giọng điệu Lạc Kiến Ba trở nên ấm áp hơn, gần như giải tỏa không khí căng thẳng trong căn phòng tao nhã này.
“ Trao đổi?” Tôi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Lạc Kiến Ba, trao đổi gì thế?
Lạc Kiến Ba bình thản cười, ông ta gật gật đầu, kéo chiếc túi công văn đẹp đẽ đó, từ trong túi công văn đó lấy ra mấy tờ chi phiếu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535282/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.