Mẹ của An An là một người phụ nữ rất lương thiện tốt bụng, có phẩm chất mộc mạc của người phụ nữ Trung Hoa, để nuôi dưỡng An An trưởng thành bác ấy phải chịu rất nhiều khổ cực, tôi luôn rất kính trọng cô ấy.
Đặc biệt bây giờ cô ấy sống một mình ở thành phố nhỏ đó, trên người lại có bệnh, cứ nghĩ đến cô ấy, trong lòng tôi cảm thấy chua xót.
Cô ấy trong điện thoại vẫn luôn dặn tôi phải chú ý sức khỏe, sau đó, cô ấy lo lắng nói với tôi, An An đã rất lâu rồi không gọi điện về nhà, lần trước cậu ta nói với mẹ của mình muốn mượn mẹ mấy vạn tệ, tôi biết mẹ của An An lương nghỉ hưu chẳng được bao nhiêu, cắn răng bấm bụng chút tiền đó, đều là để chữa bệnh và dưỡng già, nhưng An An lại hỏi mượn mẹ cậu ta chút tiền này.
Nhưng cô Trần hỏi An An cần tiền làm gì, An An nói muốn làm một chiếc thẻ đánh gold, nên biết thẻ đánh gold là môn thể thao quý tộc, chơi gold thông thường đều là người có tiền, An An nghĩ cũng muốn làm một cái thẻ chơi gold như thế, thường xuyên đi đánh gold như thế, sẽ có cơ hội tiếp cận được những người có tiền, mẹ của An An đương nhiên không đồng ý với cách làm của cậu ta, nói cậu ta vài câu, vậy mà cậu ta hầm hầm ngắt điện thoại, sau đó, cậu ta không gọi điện về cho mẹ nữa, mặc dù, mặc dù mỗi tháng tiền thuốc cho cô Trần vẫn gửi ngân hàng về, nhưng lại không nói chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535199/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.