Thế là, tôi lại quay lại Lạc Thị.
Đương nhiên, tôi và Lạc Mộ Thâm không công khai quan hệ tình cảm của chúng tôi, mà vẫn lấy thân phận là nữ thư ký của anh ấy để khôi phục lại công việc.
Dĩ nhiên, ngoài hai chúng tôi ra, người của tập đoàn Lạc Thị cũng vẫn chỉ là đoán nọ đoán kia về quan hệ bí mật giữa hai chúng tôi.
Bọn họ nghĩ khả năng tôi có quan hệ gì đó với Lạc Mộ Thâm, nhưng chẳng thể xác định chính xác đó là kiểu quan hệ gì.
Bọn họ cũng không biết thời gian gần đây tôi đã bỏ đi đâu, chỉ nghĩ là tôi đã được Lạc Mộ Thâm điều đến một chi nhánh nào đó thuộc công ty, bây giờ công việc đã hoàn thành, nên tôi đã quay trở lại tập đoàn.
Dù sao tôi cũng vẫn chưa chính thức nghỉ việc, thế nên vẫn còn nguyên các mối quan hệ công việc.
Thế nên lần này tôi quay lại, cũng là danh chính ngôn thuận.
Tôi vẫn là thư ký của Lạc Mộ Thâm, trong tập đoàn công ty, chúng tôi chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường, anh ấy vẫn có thể nặng lời, độc đoán với tôi, nhưng tôi không hề giận, ngược lại, trong lòng còn cảm thấy vui hơn rất nhiều.
Bởi vì, tôi lại được quay về bên cạnh anh ấy, tình yêu của tôi, cuối cùng tôi cũng có được anh ấy.
Ngày thứ hai sau khi trở lại Lạc Thị, tôi đã nhận được bưu phẩm đến từ Dạ Thiên Kỳ, mở chiếc hộp được bọc cẩn thận ra, tôi thấy một hình người nhỏ bằng đất nung do Dạ Thiên Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535188/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.