“ Cút, đừng có nằm mơ, Lạc Mộ Thâm mình đã ăn rồi còn muốn bảo mình nôn ra sao? Các cậu đừng có nằm mơ! Kể cả Nhuỵ Tử có biến đổi giới tính, mình cũng vẫn cứ yêu cô ấy.” Lạc Mộ Thâm nói xong dùng cánh tay ôm chặt lấy tôi, còn tay kia thì cầm xiên trứng dê, cắn một miếng dứt khoát.
Tôi không kìm được cười phá lên. Thằng cha này thật là!
“ Hừ, Anh mới là biến đổi giới tính ấy?” Tôi lạnh lùng nói.
“ Nhuỵ Tử, kể truyện cười đi, lâu lắm rồi không được nghe em kể truyện cười, gần đây công việc bận cũng chẳng thấy vui vẻ gì!” Tần Hạo Nhiên nói.
“ Đúng thế, kể đi Nhuỵ Tử kể đi.” Phương Trạch Vũ nháy mắt nói với tôi.
Lương Cẩn Hàn không nói gì, chỉ là lấy một quyển sổ và cái bút từ trong túi ra.
Làm như là thật rồi mở ra, anh ta cầm bút chăm chú nhìn tôi.
“ Lương Cẩn Hàn, anh làm gì thế?” Tôi ngạc nhiên nhìn Lương Cẩn Hàn.
“ Em kể truyện cười, anh ghi lại, để kể cho người khác, tránh để người khác nói anh không có tính hài hước.” Lương Cẩn Hàn chân thật nói.
Tôi không kìm được cười phá lên.
“ Được, bây giờ chúng ta đang ăn thịt xiên nướng, em sẽ kể một truyện.” Tôi chớp chớp mắt, bắt đầu kể.
“ Có một trường dạy nghề, dạy nghề mà, các anh cũng biết, không phải trường học lên lớp như bình thường, cho nên thành tích của học sinh không tốt lắm, phong cách học tập cũng chẳng ra làm sao, cả ngày những học sinh đó chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535180/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.