Đặc biệt là mấy cô y tá.
Nhìn thấy Dạ Thiên Kỳ, trong mắt những cô y tá trẻ đó đều là vẻ vui mừng thích thú.
“ Ôi, Nhuỵ Tử, cậu lợi hại quá, thật sự xem thường cậu rồi, thì ra cậu có bạn trai đẹp trai thế này,” Thanh Thanh đặt hai tay trước ngực, hết sức thành kính nói.
“ Đúng thế đúng thế, người đàn ông hôm đó đến tìm cậu cũng cực kỳ lạnh lùng đẹp trai, rất cuốn hút, nhưng sắc mặt lại buồn bã u ám.” Tiểu Hồng nói.
Tôi biết bọn họ nói đến là Lạc Mộ Thâm, tôi không kìm được trong lòng lại run lên.
“ Đúng thế, Nhuỵ Tử, tại sao những người đàn ông bên cạnh cậu lại xuất sắc thế chứ? Còn nữa không? Đơn thân, cậu giới thiệu cho bọn mình nhé?” Thanh Thanh cười nói.
Dạ Thiên Kỳ mỉm cười nói: “ Tôi còn thấy khó hiểu, tại sao các bạn của Nhuỵ Nhuỵ lại đều xinh đẹp như thế, thật đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã! Tôi càng ngày càng tin là do tâm sinh.”
Lời của anh ta trêu đùa khiến mấy nữ y tá không nhịn được cười phá lên.
Âu Dương cười tiến đến: “ Được rồi được rồi, đừng giống như háo sắc thế nữa, vừa gặp đã mỹ nam mỹ nam rồi.”
Tôi cũng cười: “ Các cậu cũng thật là, viện trưởng của chúng ta đẹp trai phóng khoáng như thế, cũng là một mỹ nam hàng thật giá đúng, các cậu không nhìn ra sao?”
“ Đúng thế, bọn họ chính là không nhìn thấy.” Âu Dương cố ý ra vẻ ấm ức, anh ta cười bắt tay Dạ Thiên Kỳ: “ Chào anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535158/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.