Lạc Mộ Thâm, ha ha, Lạc Mộ Thâm, anh thật sự quá tàn nhẫn.
Sự tàn nhẫn của anh ta khiến tôi không thể tưởng tượng được, anh ta biết cách làm thế nào khiến một người phụ nữ yêu anh ta đến chết, cũng biết cách làm thế nào khiến một người phụ nữ hận anh ta đến xương tuỷ.
Nước mắt tôi chảy đầm đìa.
Nhìn dáng vẻ đờ đẫn của tôi, Lạc Mộ Thâm cúi lưng xuống, lấy tay hất cằm tôi lên, môi của anh ta ghé sát vào tai tôi, nhẹ thở ra hơi ấm, anh ta nhẹ nhàng nói: “ Cô biết không? Nhuỵ Tử, cô biết tôi đối xử với phụ nữ thế nào không? Cô cho rằng tôi sẽ ngọt ngào nhẹ nhàng trên giường sao? Cô sai rồi, tôi từ trước đến nay chưa coi phụ nữ là người. Nếu như cô muốn làm người phụ nữ của tôi, phải có tư tưởng tự biến mình thành con thú vật, một con chó mẹ.”
Tôi thật sự giống như một con chó mẹ vậy, quay đầu định cắn Lạc Mộ Thâm, nhưng Lạc Mộ Thâm linh hoạt tránh được, tôi bị anh ta xách lên như thế, chỉ có thể giữ được hai bả vai, vốn dĩ cũng không cử động được, chỉ chảy nước mắt mà nhìn.
“ Tô Tư Nhuỵ, tôi bây giờ đang dạy cho cô biết, người đàn ông như thế nào mới nên yêu, người đàn ông nào không nên yêu, người đàn ông thuần khiết như Tử Gia mới nên yêu, đàn ông như tôi, khi cô gặp phải thì đừng nên yêu, nếu như yêu, chỉ có thể khiến bản thân mình đau khổ, bây giờ, cô đau khổ, chính là cái giá phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535126/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.