Cùng Lạc Mộ Thâm đi thị sát toàn bộ dự án xong, chúng tôi đưa Lạc Mộ Thâm quay về văn phòng làm việc của dự án nghỉ ngơi, Lạc Mộ Thâm để những người khác đi làm những công việc của họ, tôi cũng muốn đi ra, nhưng Lạc Mộ Thâm lại gọi tôi quay lại.
" Thư ký Tô, cô ở lại đây một lát, tôi có chuyện muốn hỏi cô." Lạc Mộ Thâm nói.
Tôi mím môi, dừng bước lại, tôi thấy Trần An An với ánh mắt chẳng vui vẻ gì, sau đó cũng đi ra khỏi văn phòng làm việc, rồi đóng cửa lại.
Trong phòng làm việc, chỉ có tôi và Lạc Mộ Thâm.
Trong phòng lặng thinh, tĩnh mịch đến mức có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch của hai người.
" Lại đây." Lạc Mộ Thâm đĩnh đạc ngồi trên ghế sopha gọi tôi lại ngồi bên cạnh anh ta.
Tôi nghĩ một lúc, không động đậy.
" Lại đây nào? Sao thế? Tai không nghe thấy gì rồi à, bị máy khoan đục thủng màng nhĩ rồi à?" Mặc dù đã lâu không gặp, nhưng gã này vẫn giữ kiểu nói năng độc đoán đó.
Đây mới là Lạc Mộ Thâm mà.
Tôi hơi bực tức nói: " Người tôi đang bẩn. Sợ làm bẩn Lạc Tổng thôi."
Tôi có chút giận dỗi, cố gắng đứng cách xa Lạc Mộ Thâm một chút.
Anh ta đầy tôi vào đây, sao tôi có thể vui vẻ ngồi vào đó chứ.
Từ đó, mặt tôi lầm lì, chẳng tươi cười gì nữa.
Lạc Mộ Thâm với đôi mắt sâu nhìn tôi một lúc, anh ta khẽ lắc đầu, thở dài.
Anh ta đứng dậy, bước mấy bước dài tới chỗ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535082/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.