Ban đêm tôi ngủ không ngon, tỉnh dậy mấy lần, khi mở mắt ra đã 7h30’ rồi, tôi vội vàng nhảy xuống giường, cuống quýt vệ sinh cá nhân, thay quần áo, sau đó, tôi mới nhớ ra, bắt đầu từ hôm nay, tôi phải đến khu xây dựng dự án hoa viên Đỉnh Minh làm việc. Tôi không phải đến toà nhà tập đoàn Lạc Thị làm việc nữa, tôi cũng không được gặp Lạc Mộ Thâm nữa.
Tôi không biết trong lòng mình là cảm giác gì, lúc đánh răng, tôi còn rơi vài giọt nước mắt.
Tại vì dự án hoa viên Đỉnh Minh cách khu nhà tôi ở tương đối xa, cho nên tôi do dự một lát, quyết định lái chiếc xe mà Lạc Mộ Thâm cho tôi mượn.
Đây cũng là việc công, có thể quang minh chính đại mà lái chiếc BMW đó?
Đúng rồi, Cát Vân nói tôi phải đến tập đoàn Vương Thị trước, chào hỏi và báo cáo với Vương Tổng Vương Kim Đào đó.
Vừa nghĩ đến lão hồ ly đó, tôi lại cảm thấy buồn bực, nhưng chẳng còn cách nào, tôi vẫn phải đi gặp lão hồ ly đó.
Tôi lái chiếc xe BMW X5 màu bạc đó, mỗi khi đến ngã tư đèn xanh đèn đỏ, tôi luôn nhìn thấy những ánh mắt tò mò trong những chiếc xe dừng bên cạnh.
Những ánh mắt đó có người ngưỡng mộ, có người đố kỵ, có người xem thường.
Tôi biết, chiếc BMW x5 này mặc dù chẳng là gì đối với Lạc Mộ Thâm, nhưng trong mắt người dân thường, đó chắc chắn là xe hạng sang.
Còn trong lòng người ta cho rằng, lái chiếc BMW này, thông thường không phải con nhà giàu, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535075/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.