“ Đâu có, chỉ có mỗi mình thôi.” Châu Đình nói, “ Nhuỵ Tử, hồi đầu tại sao mình lại nhắc nhở cậu? Mình cảm thấy tên Lạc Mộ Thâm này là một người đàn ông quá nguy hiểm, mình không phải đã nói với cậu rồi sao? Chúng mình không phải là người cùng một thế giới với anh ta, nếu như cậu thích anh ta, chắc chắn sau sẽ rất đau khổ, anh ta đùa giỡn với tình cảm phụ nữ nhiều hơn Đường Nhiều nhiều, mình cũng đã nói với cậu rồi? Đường Nhiên đá cậu, cậu đau lòng một thời gian rồi thôi, nếu như bị Lạc Mộ Thâm đá, có lẽ cậu sẽ đau lòng cả đời này.”
Tôi cắn môi nói: “ Châu Đình, mình không bị anh ta đá.”
“ Bây giờ thì có khác gì chứ? Bây giờ người ta không khác gì đang đá cậu sao? Cậu xem, người ta không để ý đến cậu. Cậu mềm yếu quá, tên Lạc Mộ Thâm này, thật sự quá lợi hại, mình thấy anh ta cố tình đối tốt với cậu, khiến cậu yêu anh ta, sau đó anh ta lật mặt, hoàn toàn chiếm thế chủ động, cậu xem cậu bây giờ thành ra thế này, anh ta chắc chắn đợi cậu mặt dày lao vào anh ta, đến lúc đó, người ta làm gì cậu cũng không phản kháng được.” Châu Đình tiếp tục nói.
Tôi nhẹ cắn cắn môi, là như thế sao?
Lạc Mộ Thâm đối tốt với tôi, không phải thật tâm, thực ra là muốn tôi giống những người phụ nữ khác chủ động lao đến, cái đó gọi là lạt mềm buộc chặt?
“ Nhưng anh ta bây giờ không để ý đến mình? Thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535074/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.