Trong lúc nói chuyện, thang máy đã lên đến tầng 18, tôi và Trần An An từ thang máy bước ra, mắt dường như hoa hết lên rồi, cậu ấy ngạc nhiên nhìn khắp nơi, có cảm giác giống như bà Lưu trong Hồng lâu Mộng được đến thăm khu vườn thượng uyển vậy.
Tôi không kìm được trong lòng hơi thấy buồn cười, có điều, hồi đó, thực ra tôi cũng như cậu ấy mà thôi.
Tôi dẫn Trần An An đến văn phòng thư ký khác, Mã Văn Tịnh đã được điều xuống công ty con làm tổng giám sát bộ phận nhân sự, còn lại Cát Vân và Tần Cương.
Trần An An chào hỏi nhiệt tình với Cát Vân và Tần Cương, miệng của cậu ấy thật khéo nói.
Cát Vân dặn dò tôi, giúp Trần An An sắp xếp vào phòng làm việc, Trần An An trước khi ngồi vào chiếc ghế mới của mình, xúc động đến nỗi nói không ra lời.
Đúng thế, ai vào phòng làm việc xa hoa đẹp đẽ thế này mà không vui chứ?
Tôi biết cảm giác của cậu ấy lúc này, có lẽ đang như nằm mơ vậy.
“ Lát nữa Lạc Tổng đến làm việc, đến lúc đó cậu đi chào hỏi Lạc Tổng nhé.” Tôi nói với Trần An An.
“ Mình biết rồi.” Trần An An ngọt ngào nói, cậu ấy xúc động loay hoay con chuột máy tính, tôi đã từng nói, Lạc Thị là tập đoàn lớn, đến con chuột máy tính thư ký tổng giám đốc cũng đắt đỏ.
Đang nói chuyện, tôi nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, biết là Lạc Mộ Thâm đến rồi.
Tôi vội vàng dẫn Trần An An đến gõ cửa phòng làm việc tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535068/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.