Nhưng biểu hiện của Lạc Mộ Thâm thực sự làm tôi rất bất ngờ, gã này hôm nay rất lịch sự và điềm đạm.
Anh ta nói chuyện với Vương Kim Đào có trước có sau, có đầu có cuối, cùng Vương Kim Đào uống rượu cũng luôn tỏ vẻ kính trọng, mà điều làm tôi rất cảm động đó chính là. Vương Kim Đào rất nhiều lần chỉ muốn mời tôi uống cùng, thì đều bị Lạc Mộ Thâm hóa giải thành công, anh ta đã uống thay cho tôi.
Đúng vậy, anh ta rất bình tĩnh uống giúp tôi mấy lần, trong lòng tôi bỗng nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp.
Nhìn anh ta rất biết cách chăm sóc tôi đấy.
Ông sếp mặt lạnh của tôi ơi, tôi nên nói gì với anh mới được đây ?
Tôi hiểu anh ta có lòng tốt với tôi, anh ta không muốn tôi uống rượu, tôi rất cảm kích, không nhìn về phía trước mặt, tôi cúi thấp đầu, khẽ nở một nụ cười, lặng lẽ ăn, không chú ý tới bốn người trợ lý đang ngồi phía đối diện tôi, cứ một lúc lại đứng dậy, mỗi người cầm một chén rượu.
Tôi đang không hiểu bọn họ muốn làm gì, chỉ nhìn thấy giọng nói của họ : " Cô Tô, hôm nay là lần đầu gặp, sau này xin hãy quan tâm chú ý đến chúng tôi. Chúng tôi mời cô một chén ."
Đầu óc tôi bắt đầu rối tung, ôi trời ơi, bốn người đàn ông cùng mời tôi một lúc ? Liệu tôi có phải say đến nỗi phải bò về nhà không đây ?
Tôi đưa mắt liếc nhìn Vương Kim Đào, chỉ thấy ông ta vừa vui vẻ nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535007/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.