Tôi đi theo Lạc Mộ Thâm vào trong trường đua, lập tức có một anh mã đồng bước tới chào đón :" Lạc Tổng, anh đến rồi à ? Vương Tổng cũng đã đợi anh rất lâu rồi. "
Sau đó, anh ta cao giọng hướng về phía xa gọi : " Vương Tổng, Lạc Tổng đến rồi."
Chỉ thấy mấy con tuấn mã phía xa sau khi nghe thấy tiếng gọi của mã đồng, liền phi về phía chúng tôi, tôi có thể nghe thấy tiếc vó ngựa kêu " Lọc cà lọc...."
Lạc Mộ Thâm đứng sát bên cạnh tôi, trên khuôn mặt đẹp trai đó nở một nụ cười nhẹ nhàng, nhìn về những người đang cưỡi mấy con tuấn mã.
Trong chớp mắt, mấy con tuấn mã đã phi tới trước mặt chúng tôi, người cưỡi con ngựa đứng đầu nở nụ cười với Lạc Mộ Thâm nói : " Mộ Thâm, cuối cùng cậu cũng đến rồi, tôi đợi cậu lâu lắm rồi đấy, cảm thấy hơi nhàm chán, nên chúng tôi tự cưỡi phi vài vòng."
Tôi định thần nhìn, người đang nói là một người trung niên khoảng chừng chưa đến năm mươi tuổi, nhìn hình dáng rất có khí chất, cách ăn mặt cũng rất lịch lãm, xem ra cũng là một người thuộc tầng lớp giàu có.
Phía sau ông ta là bốn người đàn ông còn trẻ, tuổi chừng khoảng trên dưới ba mươi, đều có phong thái lịch lãm, ăn mặc rất lịch sự.
" Chú Vương, vốn dĩ cháu nên tới sớm, nhưng việc ở công ty nhiều quá, nên tôi phải lùi lại một chút, xong việc, tôi liền vội tới đây luôn. " Lạc Mộ Thâm cười nói, anh ta tỏ ra rất lễ phép, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534999/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.