Đúng, rõ như ban ngày rồi, đúng là đã bị đuổi rồi.'' Giọng của Trần An An không giấu được vẻ vui mừng.
"Sao có thể thế được? không phải là thời gian này cô ta đang rất đắc ý sao? hình như sếp của chúng ta đối với cô ta rất.....không phải đang cần chuyển lên phòng tổng giám đốc sao?" Tôi ngoáy ngoáy tai, vẫn là có chút gì đó không dám tin vào tai mình.
Trần An An nhẹ nhàng buông tay nói: "Ai biết được, ai biết rốt cuộc sếp như thế nào? Phải chăng chơi chán rồi đúng không?"
Cậu ấy cũng nghĩ rằng Lý Mộng Dao và Lạc Mộ Thâm ngủ với nhau rồi.
Chúng tôi không nói gì, chỉ là cùng hướng mắt về phía Lý Mộng Dao, chỉ thấy cô ta đang lau những giọt nước mắt chảy xuống, thu dọn hành lý xong, đứng dậy và đưa con mắt căm hận nhìn xung quanh phòng tài chính, vài nhân viên khe khẽ nói với nhau gì đó rồi cúi đầu xuống vờ như đang bận.
Không có ai tiễn cô ta, thật chẳng giống với những lúc bình thường mọi người vây quanh cô ta nói những lời tán dương, tâng bốc cô ta, làm cho tôi cảm thấy không quen chút nào.
Cô ta lại đưa con mắt hung hãn lườm tôi một cái, tôi buông lỏng tay với ý nghĩ: cô lườm gì tôi, tôi chẳng biết gì cả.
Nhưng ánh mắt của cô ta dường như muốn đâm thủng người tôi rồi, tôi liền xoay người nhìn sang chỗ khác.
Lý Mộng Dao ôm đống đồ đạc đi ra khỏi phòng tài chính, cảnh tượng sau khi cô ta đi trông thật thê lương, lạnh lẽo.
"Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534897/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.