Anh ta kéo tôi ra khỏi quán cà phê, không để tôi nói đẩy tôi vào chiếc xe của anh ta, sau đó, anh ta lạnh lùng nhìn tôi: “ Tôi nói Tô Tư Nhuỵ, cô thiếu đàn ông thế à? Hay là cô không tìm được đàn ông, loại đàn ông rách nát đó mà cô còn ra ngoài gặp hắn ta?”Tôi yếu ớt nói: “ Không phải, anh ta nói nếu như tôi không đến, anh ta sẽ tự sát, tôi sợ anh ta......”“ Hắn ta muốn chết thì để hắn ta chết đi, cô quản cái mông ấy?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói: “ Nếu như tôi không đến, có phải cô sẽ cho hắn ta cơ hội làm lại từ đầu có phải không?”
“ Tôi......” Tôi không biết nên nói cái gì, lúc nãy trong khoảng khắc đó, tôi nhớ lại quá khứ của chúng tôi, thật sự có suy nghĩ tha thứ cho sự kích động của anh ta!Lạc Mộ Thâm lạnh lùng liếc nhìn tôi: “ Cô sợ không lấy được chồng như thế sao?”Tôi thật sự sắp chịu không nổi sự khiêu khích của thằng cha này đối với tôi, không nhịn được liền nói: “ Tôi đâu có sợ không gả đi được, tôi chỉ là xuất phát từ tình cảm mà thôi. Dẫu sao chúng tôi cũng yêu nhau 4 năm, tình cảm của 4 năm thật đáng quý.”
“ Đừng tô vẽ bản thân nữa, cô đúng là người con gái còn ngốc hơn cả lợn! Cái gì mà tình cảm, thời đại này rồi, vẫn còn ngốc ngếch tin vào tình cảm?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.Tôi tự trấn an trong lòng kiềm chế kiềm chế lại kiềm chế, nếu không phải thằng cha này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/534896/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.