Nhìn thấy Nhất Minh quay người rời đi, Huyền Linh tộc cũng không có ý định ngăn cản.
Bởi vì hắn ngăn không được.
Từ lúc bản thân hướng về phía tên Nhân tộc này lao tới hắn cũng không có ý định chạy trốn, mà là nâng thương hướng về chính mình đồng thời nghênh đón, hơn nữa bản thân còn có thể cảm giác ra được một loại khí tức kỳ quái ở đâu đó không ngừng quanh quẩn, rất là quỷ dị.
Đổi lại là ai ở trong trường hợp này cũng sẽ làm ra lựa chọn như vậy, bản thân nhìn như đang có sự lựa chọn nhưng kỳ thực đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Thế là bản thân đứng tại giữa không trung hồi lâu, nhìn thấy Nhất Minh đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn nhưng kỳ lạ là, loại cảm giác kỳ quái kia cũng không hề tan biến.
Điều này khiến hắn không khỏi nhíu mày, sau một phen dò xét tự thân về sau cũng không cảm giác được cái gì bất thường, nhưng hắn rõ ràng có thể cảm giác được có gì đó thay đổi, mơ mơ hồ hồ không cách nào diễn tả.
Thế là hắn không khỏi hít sâu một hơi, bây giờ đứng trước mặt hắn có hai sự lựa chọn, một là quay người rời đi tìm một cơ hội khác, hai là tiếp tục thử một lần.
Ngay lúc hắn đang rơi vào trầm tư thời điểm, thương khung ở phương xa bỗng dưng nổi lên một tiếng oanh minh kinh thiên động địa, hấp dẫn ánh mắt của hắn nhìn qua.
Ngay cả Nhất Minh, cũng không hề ngoại lệ.
Trên bầu trời, quang mang lấp lánh, mây đen cuồn cuộn không ngừng kéo tới che phủ thương khung, dường như mang một nửa sa bàn đều bao trùm vào bên trong, Nhất Minh hắn ở tại nơi đây cũng có thể nhìn thấy rõ ràng động tĩnh ở phương xa, cảm nhận được linh khí tựa như thủy triều cuốn tới không ngừng hất lên mái tóc của hắn.
Hắn đứng tại một ngọn băng sơn cũng không thèm quan tâm tới gió tuyết thổi vào trên thân, ánh mắt mở to nhìn về quang mang lấp lánh đã bị mây đen che phủ kia, cũng vô pháp che đi ánh sáng rực rỡ ở bên trong tán ra, hướng về bốn phương chủ động khuếch tán xuống dưới.
Sau một khắc, một đoàn bạch quang tỏa ra năng lượng khiếp người từ bên trong mây đen nhô ra, mỗi nơi mà nó đi qua đều mang mây đen xua tan thành một vòng to lớn, tựa như hố trời không ai không biết, không ai không hay.
Càng là có một loại khí tức thần thánh từ giữa thương khung rơi xuống, khiến cho toàn bộ tu sĩ ở bên trong sa bàn đều hô hấp dồn dập cả lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn về đoàn bạch quang ở bên trên mà không cách nào kiềm được kích động!
Giờ khắc này dưới vạn chúng chú mục trong nháy mắt, trong đầu của tất cả tu sĩ đều nổi lên một cái ý nghĩ.
“Thiên Địa Linh Cơ!”
Nhất Minh nhìn thương khung ở phương xa biến hóa cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nếu nói hắn không thèm khát vật này quả thật là không có khả năng, ngay cả Tiểu Linh nàng cũng có thể cảm giác được thứ này đối với chính mình có chỗ tốt rất lớn, hoàn toàn có thể giúp cho chính mình tiến thêm một bước a.
Nhưng nàng chỉ là nghĩ như vậy mà thôi, nàng biết được một khi Nhất Minh đoạt lấy thiên địa linh cơ liền sẽ không cách nào chia sẻ, cũng không cách nào tiếp tục ở nơi này tranh phong mà sẽ bị truyền tống ra bên ngoài bắt đầu luyện hóa.
Nhìn thấy cơ duyên ngay ở trước mắt mà bản thân lại không cách nào tranh đoạt, quả thật là một điều đáng tiếc.
Bất quá nàng rất nhanh liền khôi phục lại tâm tình của chính mình, thở dài một hơi: “Đáng tiếc a! Vật kia xuất hiện cách nơi này quá là xa, nếu không thì tiểu tử ngươi cũng có thể thử tranh đoạt một phen.”
Nhất Minh gật gật đầu: “Cô nói không sai, nhưng không sao, nơi này hẳn là không qua bao lâu liền sẽ có thiên địa linh cơ giáng lâm, đến khi đó ta tranh đoạt cũng không muộn.”
“Ngươi tin tưởng tên Huyền Linh tộc kia sẽ hợp tác như vậy sao?” Tiểu Linh hiếu kỳ hỏi.
“Cái này thì không phải.” Nhất Minh lắc lắc đầu, “Ta chỉ tin tưởng chính ta, cho dù hắn có lựa chọn làm phản hay không thì đối với ta cũng không có ảnh hưởng cái gì, nhưng ta đoán sau khi chứng kiến một màn như thế này hắn hẳn là có thể làm ra quyết định rồi.”
“Đứng trước cơ hội thế này, không ai là không tâm động cả.”
“Nếu để ba tên Linh tộc kia tự hành đấu đá lẫn nhau thì rất khó có khả năng xảy ra, nhưng có sự gia nhập của hắn và tính cả ta thì lại khác rồi.”
“Ta đương nhiên sẽ không có khả năng ngu ngốc như vậy mà vội hỗ trợ bọn hắn.
“Ta cũng không muốn giúp bọn hắn giải quyết một tên xong, ba tên còn lại liền quay lại cắn ta, sự tình này tuyệt đối phải ngăn chặn ngay từ trong trứng nước.”
Nói tới đây, hắn cố gắng để cho ngữ khí của bản thân bình thản như thường, không xúc động quá nhiều, bởi vì một khi bản thân bị cảm xúc chi phối liền sẽ đưa ra quyết định sai lầm.
Quyết định sai lầm liền sẽ dẫn tới hành động sai lầm, cuối cùng là kết cục không mấy tốt đẹp.
Một điều này, hắn đã từ trong lần quyết định vừa rồi lĩnh ngộ ra được.
Khi nhìn thấy một tên Linh tộc lẻ loi bỏ đi đã khiến cho cảm xúc của hắn bắt đầu xao động, trong đầu không ngừng nổi lên các loại ý nghĩ, cuối cùng là dẫn tới lựa chọn và hành động của hắn cứ thế mà thuận theo ý của địch nhân từ lúc nào không hay.
Thậm chí là bỏ qua luôn những vấn đề bất thường trong hành động của bọn chúng trước đó.
Nếu không phải ba tên Linh tộc kia cẩn thận đi xa một chút, e rằng bản thân của hắn đã bị bốn tên Linh tộc này vây công, hạ tràng như thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Chính vì điều này mà hắn mới cảm thấy Tiểu Dạ nó thật sự lợi hại, một khi có thể chi phối cảm xúc của địch nhân, chính mình liền có thể nắm bắt được cơ hội mà chiếm được lợi thế.
Năng lực này, quả thật là khiến hắn rung động trong lòng!
Thiên địa linh cơ giáng lâm đích thật là gây nên động tĩnh không hề nhỏ một chút nào, những tu sĩ ở phụ cận nhìn thấy linh cơ giáng lâm liền phóng thẳng đi qua, nhân số mặc dù không có bao nhiêu, nhưng những tu sĩ còn sót lại đều có chiến lực không hề tầm thường.
Nhất Minh hắn cố gắng vận hết thị lực vẫn không nhìn thấy tình hình giao chiến ở phương xa, điều này khiến hắn có một chút đáng tiếc, nhưng cũng không có xoắn suýt quá nhiều.
Trận tranh đoạt khỏa thiên địa linh cơ đầu tiên này hẳn là rất nhanh liền kết thúc, bởi vì trong suy đoán của hắn, bảy mươi tu sĩ chia đều cho bảy cái địa vực vậy thì mỗi nơi địa vực chỉ có khoảng mười người tu sĩ mà thôi, nhân số không coi là nhiều.
Thế là sau một khoảng thời gian trôi qua, động tĩnh to lớn ở phương xa bỗng dưng yên ắng trở lại, đoàn bạch quang tỏa ra ánh sáng chói mắt kia cũng đã biến mất hầu như không còn, thương khung ở phương xa cũng dần dần trở nên yên tĩnh, hiển nhiên là trận tranh đoạt kia đã phân ra thắng bại.
Còn về ai đoạt được thiên địa linh cơ, Nhân tộc hay là Linh tộc, vậy thì hắn không biết được rồi.
Ngay lúc Nhất Minh hắn đang âm thầm cảm khái thời điểm, bỗng dưng có một tầng màn sáng bao trùm toàn bộ thương khung vào bên trong, hắn kinh nghi nhìn qua, hầu như bốn phương tám hướng đều bị tầng màn sáng màu đỏ này bao phủ.
“Đây là cái gì?” Tiểu Linh cũng đưa mắt nhìn qua không hiểu, Nhất Minh cũng trầm mặc không nói, cẩn thận quan sát một phen.
Không qua bao lâu, lông mày của hắn bỗng dưng nhíu chặt trở lại, tựa hồ như nhìn thấy cái gì đó rất không bình thường.
Màn sáng màu đỏ kia, giống như là đang di chuyển?
Ngay lúc hắn không hiểu ra sao thì bỗng dưng tên Huyền Linh tộc kia làm ra dị động, Nhất Minh cẩn thận cảm ứng một chút thì nhận thấy hắn lại hướng về phía bên này bay đến.
Không còn cách nào, Nhất Minh hắn đành phải hướng sang một cái phương hướng khác bay đi, rất nhanh liền thu liễm khí tức cẩn thận quan sát.
Hắn không biết màn sáng màu đỏ kia là cái gì, cũng không biết vì sao tên Huyền Linh tộc kia lại chạy nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn bị ba tên Linh tộc khác truy đuổi hay sao?
Hắn cố gắng kìm nén nghi hoặc trong lòng đưa mắt nhìn về phương xa, thời gian chậm rãi trôi qua hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy được tên Huyền Linh tộc kia đang liều mạng hướng vào bên trong này phóng đi đồng thời, tại một cái phương hướng khác Tiểu Dạ nó cũng phát hiện ra một chút động tĩnh.
Ba tên Linh tộc kia, thế mà cũng liều mạng hướng về phía bên này lao đi, theo sát phía sau không thể nghi ngờ chính là cái màn sáng màu đỏ kia, tốc độ di chuyển của nó quả nhiên là nhanh không hợp thói thường, rất nhanh liền có Linh tộc bởi vì tự thân tốc độ không tính quá nhanh liền bị nó bao trùm vào bên trong.
Nhất Minh thông qua Tiểu Dạ cũng có thể nhìn thấy được tên Linh tộc kia đang vận dụng chân nguyên bao phủ quanh thân, mồ hôi đầm đìa chảy ra tựa hồ như đang chịu phải một loại áp lực rất là to lớn vậy.
Rất nhanh, đám Linh tộc này liền tại trên đỉnh đầu của hắn bay qua đồng thời, màn sáng màu đỏ cũng mang Nhất Minh bao trùm vào bên trong.
Đến thời khắc này, hắn mới chân chính cảm giác được đám Linh tộc kia vì sao lại chạy nhanh như vậy.
Mỗi nơi mà màn sáng màu đỏ này bao trùm vào bên trong, có một cỗ lực lượng không ngừng ăn mòn thân thể của hắn, loại ảnh hưởng này mặc dù không nhiều nhưng đối với những tu sĩ kia mà nói, bọn hắn cần phải vận dụng chân nguyên để bản thân không bị ăn mòn, dù sao thì bọn hắn cũng chỉ là thần niệm hóa thân mà thôi.
Thêm một điều nữa, bọn hắn cũng không biết màn sáng màu đỏ này rốt cuộc sẽ dừng lại ở nơi nào, lỡ đâu nó dừng lại ở khoảng cách quá xa mà nói, vậy thì bọn hắn coi như muốn chạy vào bên trong phạm vi an toàn cũng không kịp rồi.
Chính vì minh bạch những điều này mà cả đám Linh tộc mới liều mạng hướng về phía trung tâm của sa bàn bay đi, không vì cái gì khác, bởi vì màn sáng màu đỏ kia rõ ràng là đang hướng vào nơi đó bắt đầu co nhỏ trở lại.
Nhất Minh hắn cũng không vội mà hành động, bằng huyết hà bao phủ quanh thân, loại lực lượng cổ quái này muốn ăn mòn nhục thân của hắn vẫn là còn sớm lắm, hắn chờ đợi đám Linh tộc kia rời đi xa về sau mới bắt đầu hướng vào bên trong phóng đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]