Chương trước
Chương sau
Chương 561: Điên cuồng luyện hóa

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Hư không đen kịt một màu, đại lượng khí tức tà ác không ngừng tuôn ra, uy áp mạnh mẽ đến từ tà vật đồng loạt quét sạch bốn phương tám hướng.

Từng lớp từng lớp tựa như sóng cả mãnh liệt, hướng về phía Nhất Minh nhấn chim vào bên trong.

Não hải tiếp tục oanh minh, thân thể của hắn vô pháp áp chế rung động.

Giờ khắc này thần sắc cũng nhịn không được mà trở nên vặn vẹo biến hình, hiển nhiên là tâm thần của hắn chịu xung kích quả thật rất lớn.

Phảng phất như có vô số sinh vật tà ác không ngừng chen chúc chui vào tâm thần.

Ngay cả con mắt, cũng đồng dạng tán ra quỷ dị hướng về dòng khí tức tà ác điên cuồng hấp thu, giọt tí tách đồng loạt rơi xuống, hơn nữa tốc độ còn không hợp thói thường.

Mà lại, ngay khi cỗ khí tức tà ác này xâm nhập vào trong thân thể một sát na, toàn bộ ngũ tạng lục phủ bên trong thể nội lập tức vặn vẹo biến hình.

Tựa như đè ép, máu tươi càng là nhịn không được từ trong miệng phun ra, huyết dịch theo thất khiếu bắt đầu chảy xuống.

Thậm chí thân thể cũng vô pháp thừa nhận, bắt đầu xuất hiện từng đạo vết nứt.

Huyết nhục bắt đầu rách ra từng đạo khe hở, huyết dịch từ bên trong bắt đầu thấm ra bên ngoài y phục, một thân bạch y trong chớp mắt liền tựu nhuộm thành huyết sắc.

Có thể huyết hà bao phủ quanh thân khiến hắn cũng không có bất cứ cái gì khác thường, nhưng thần sắc vặn vẹo kia hoàn toàn không cách nào làm giả cho được.

Đau đớn kịch liệt truyền khắp toàn thân, Nhất Minh giãy dụa ngẩng đầu, đôi mắt ngưng lại nhìn về phía trước.

Nơi mà hắn nhìn tới, chính là tràn cảnh con mắt của tà vật bị một thương chia thành hai nửa.

Mặc dù không hề có bất kỳ thanh âm nào phát ra, nhưng từng sợi tơ máu nổi lên đã nói lên hết thảy, nói lên tà vật này đang truyền ra từng tiếng thê lương gầm thét phi thường dữ dội.

Trong con mắt kia, chứa đựng ác ý cùng với không cam lòng hiện rõ nơi đó.

Đồng thời cũng vào lúc này, theo con mắt to lớn bị chia làm hai nửa, từng đạo xúc tu cũng vì đó mà giãy dụa kịch liệt, khí tức mạnh mẽ tựa như thủy triều mãnh liệt truyền khắp bát phương, vô số u linh mang theo gầm thét tại bàn tay đen kịt nơi đó cấp tốc xông ra.

Tà ác cuồn cuộn.

Mắt thấy vô số u linh theo bát phương nhanh chóng hội tụ, bọn chúng mang theo từng cái khuôn mặt dữ tợn vây chặt chính mình vào bên trong, đáy mắt Nhất Minh lộ ra điên cuồng cùng dữ tợn.

Tay trái của hắn lần nữa nắm chặt trường thương, cũng không có ý định lui lại ý tứ, trực tiếp nâng thương vung lên, một ánh hồng quang tóe lên hỏa diễm trong nháy mắt liền mang một đầu u linh chém giết tại chỗ.

Có thể bởi vì hắn nhận phải khí tức tà ác điên cuồng xâm nhập, trong lúc nhất thời cũng vô pháp cử động quá nhiều.

Tâm thần của hắn vào thời khắc này, đều đang oanh minh kịch liệt.

Ngay cả con mắt cũng tựa hồ như đạt tới giới hạn không cách nào tiếp tục hấp thu.

Nó liên tục truyền ra đau đớn cùng thống khổ, điều này khiến Nhất Minh càng nhận thêm áp lực cực kỳ to lớn.

Hắn cũng nhịn không được mà cắn răng gầm nhẹ một tiếng, hai mắt đỏ lên, thần sắc càng là trông phi thường kinh khủng.

Mắt thấy từng đoàn u linh liên tục đánh tới, Nhất Minh hắn cũng không cách nào tiếp tục ngăn cản, mặc cho đám u linh này xông vào bên trong thức hải.

Không qua bao lâu, thức hải bên trong đã hội tụ một đoàn mây đen chỉ toàn u linh đang điên cuồng hướng về trung tâm lao tới.

Nhất Minh hít sâu một hơi, sau khi xác nhận tà vật kia không còn cử động về sau, hắn mới tại bên trong khí tức tà ác chậm rãi xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu một trận hồn chiến.

Bên trong thức hải, Nhất Minh lần nữa nhìn thấy tràn cảnh quen thuộc hiện ra.

Nhưng đối thủ lần này so với lần trước hoàn toàn không giống.

Hắn cũng không có nói nhảm mà bắt đầu đưa tay vung lên, hai đầu cự long lần nữa hiện ra, hướng về một đám u linh mạnh mẽ xông tới.

Con mắt ở nơi xa cũng không cách nào làm ra trợ giúp, bởi vì nó tựa hồ còn đang hấp thu luyện hóa đống khí tức tà ác kia, bản thân còn không ngừng truyền ra tâm tình thống khổ cùng đau đớn.

Bất quá theo thời gian trôi qua, Nhất Minh hắn rõ ràng có thể cảm giác được thức hải của bản thân đang dần dần trở nên lớn mạnh, kích cỡ của hồn hải dần dần tăng lên, thuế biến với loại tốc độ này quả thật là khiến hắn có chút kinh ngạc!

Có thể kinh ngạc cũng còn chưa dừng lại ở đó, Nhất Minh một bên vừa ra sức ngăn chặn đám u linh công kích, một bên vừa theo dõi động tĩnh của con mắt ở nơi xa kia.

Giờ khắc này có thể nhìn ra được con mắt đang không ngừng vặn vẹo, nó tựa hồ như đang cố gắng đánh vỡ rào cản nào đó, tơ máu còn đang điên cuồng nổi lên, thậm chí ở phía sau thân thể của nó phảng phất như có gì đó sinh ra.

Loại trạng thái này, cũng không biết đã trải qua bao lâu.

Ba người ở bên ngoài nhìn vào dòng khí tức tà ác ở bên dưới đại địa mà thần sắc trở nên trắng bệch vô cùng.

Ngay lúc Nhất Minh xuất ra một thương kia mang con mắt của tà vật chém thành hai nửa, bọn hắn liền đã nhanh chóng chạy ra thật xa, bởi vì bọn hắn cảm nhận ra được có đại nạn lâm đầu giáng lâm, không thể không chạy.

Bây giờ từ bên trên nhìn xuống lỗ hổng to lớn bên dưới, đều là đen kịt một màu, ẩn ẩn bên trong còn có thể cảm nhận ra được khí tức tà ác tán ra khắp nơi, ngay cả hô hấp của ba người bào thời khắc này cũng trở nên dồn dập hơn mấy phần.

“Các ngươi nói xem, thanh niên kia có còn sống hay không?” trung niên nhìn quanh một vòng cũng không thấy thân ảnh của Nhất Minh từ bên trong bay ra, cũng nhịn không được mà hỏi lên một câu.

Bởi vì hắn biết, Nhất Minh cũng không phải là theo tâm niệm mà bước vào nơi đây, bọn hắn bị giết ở nơi này cũng không phải là thật sự chết đi, nhưng Nhất Minh thì lại khác.

Hắn quả thật là chưa từng thấy ai lại có thể lấy nhục thân bước vào nơi đây, cũng không biết được là một khi bị giết có thật sự chết đi hay không.

Ban đầu hắn nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ chân nguyên cảnh từ trong vòng xoáy đi ra, nhưng chỉ là liếc mắt nhìn một chút mà thôi, cũng không có để ý tới quá nhiều.

Cho tới khi nhìn thấy Nhất Minh khai triển thần uy, hắn mới biết người thanh niên này hẳn là một trong những người có tên trên Tiềm Long bảng không sai.

Thực lực như vậy, hẳn không phải là một người vô danh mới đúng.

Có thể hắn cũng không biết được người thanh niên này rốt cuộc là ai, cũng không nhận ra công pháp của hắn tu luyện chính là cái gì.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, có thể kết giao với một người như vậy, quả thật là chuyện tốt.

Thế là sau đó liền tiếp cận đến gần, muốn thử xông vào hấp thu luyện hóa loại khí tức tà ác kia.

Bất quá ngay khi tiếp xúc trong nháy mắt, thần cung bên trong bỗng dưng rung chấn kịch liệt, khiến thần sắc của hắn bỗng dưng đại biến, muốn rời khỏi ra bên ngoài nhưng cũng đã muộn.

Từng đoàn khí tức tà ác cuồn cuộn xông vào thần cung bên trong, khuấy lên tâm thần của hắn, khiến cho sát ý của hắn điên cuồng nổi lên.

Nếu không phải có hai người ở bên cạnh hộ pháp giúp hắn tỉnh lại, e rằng bản thân đã lâm vào sát lục mà vô pháp nhận ra.

Hiện tại nhìn xuống một dòng khí tức tà ác cuồn cuộn ở bên dưới, hắn vẫn còn đang sinh ra một loại tâm tình muốn cắn nuốt thứ này, nhưng ý chí rất nhanh liền đè ép trở lại.

Lão giả liếc mắt quan sát hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh, cũng nhịn không được mà thở dài một hơi.

“Xem ra, người thanh niên kia hẳn là bị cỗ khí tức tà ác này nuốt chửng luôn rồi.”

Nữ nhân xinh đẹp cũng không có quan tâm tới người thanh niên kia sống chết như thế nào, nàng nhìn qua lão giả ở cách đó không xa hỏi:

“Không phải đạo hữu nói đây là cơ duyên hay sao, loại khí tức cổ quái như thế này ngay cả đến gần còn không được, làm sao gọi là cơ duyên a?”

Ban đầu nàng cũng nghĩ đây chính là cơ duyên to lớn, nhưng sau khi tiếp cận cỗ khí tức này mới nhận ra đây làm sao lại là cơ duyên đâu?

Chỉ cần có thể toàn mạng trở ra đã là thiên đại hảo sự, còn về việc luyện hóa hấp thu cái thứ này, đây không phải là tự tìm đường chết hay sao?

Trung niên đồng dạng cũng đưa mắt nhìn qua lão giả, hiển nhiên là cũng chờ đợi lão đưa ra lời giải thích.

Lão giả trầm ngâm hồi lâu liền lắc lắc đầu truyền ra thoại ngữ: “Cái này ta cũng không rõ lắm.”

“Ta chỉ biết Ma tộc nuôi nấng những tà vật này ngay khi nó còn rất nhỏ, đợi khi nó trưởng thành tới một cái mức độ nhất định, bản thân những ma tu kia liền mang nó luyện hóa hấp thu.”

“Có thể là tà vật đã ở nơi này không biết bao nhiêu năm, bản thân cũng đã biến dị thành một loại tà vật nào đó khác với ban đầu, các vị có thể nhìn thấy được khí tức tà ác từ trong người nó phát ra, đó cũng không phải là một sớm một chiều có thể tích tụ ra được.”

Hai người nghe nói như vậy cũng cảm thấy có chút đạo lý, âm thầm gật gật đầu.

“Đối với Nhân tộc như chúng ta mà nói, sát khí chính là một con dao hai lưỡi.”

“Nhưng đối với những ma tu kia mà nói, bọn hắn có thể mang sát khí hóa thành lực lượng của bản thân, nếu như có ma tu ở đây, dòng khí tức tà ác này quả thật chính là thánh địa tu luyện của bọn hắn.”

“Đương nhiên, nếu như các vị muốn luyện hóa hấp thu cũng không phải là không được, nhưng cũng không thể trắng trợn luyện hóa, chúng ta có thể luyện hóa chút ít hẳn là không sao, có thể khiến cho thần cung vững chắc thêm không ít.”

“Bất quá, muốn luyện hóa cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, đòi hỏi tâm trí phải tuyệt đối kiên định, nếu như tâm thần không cách nào vượt qua được cám dỗ, vậy thì tốt nhất không nên dính vào.”

Lão giả từ tốn chậm rãi đối với hai người truyền ra thoại ngữ, hai người nghe xong liền có thể minh bạch rồi, đây quả thật là cơ duyên, nhưng cũng không hẳn là cơ duyên.

Vừa rồi trung niên hắn đã thử qua loại cảm giác kia, đến bây giờ tâm thần vẫn còn có chút lung lay không ổn, muốn bình ổn trở lại hẳn là cần một ít thời gian để khôi phục.

Nhưng hắn có thể rõ ràng cảm giác ra được, một khi thần cung khôi phục trở lại, thực lực của bản thân liền sẽ không còn như trước, thần cung rõ ràng là trở nên ngưng thực hơn không ít.

Đối với biến hóa của bản thân, hắn cũng không có ý định nói ra, mà tìm một nơi cách đó không xa chậm rãi xếp bằng ngồi xuống, bắt đầu đả tọa.

Lão giả thấy vậy cũng không có làm phiền đến hắn, bản thân nhìn qua nữ nhân xinh đẹp chốc lát liền thu hồi ánh mắt, thân hình hướng về đại địa bên dưới lướt đi.

Lão cũng không định bỏ qua cơ hội tốt như thế này, thế là nương theo thân hình tiếp cận đại địa trong nháy mắt, hai tay của lão bắt đầu kết hợp pháp quyết, bắt đầu dẫn một ít khí tức tà ác ở bên dưới nâng lên, chậm rãi luyện hóa.

Nữ nhân xinh đẹp nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi cắn chặt hàm răng, nội tâm giãy dụa hồi lâu cũng làm ra quyết định, bắt đầu dẫn ra một ít khí tức chậm rãi hấp thu.

Thời gian, cứ thế mà chậm rãi trôi qua.

Bọn hắn kỳ thực cũng không lo lắng cái gì, bởi vì ngay khi Nhất Minh chém giết tà vật trong nháy mắt kia, bọn hắn đều nhận được cùng một cái tin tức.

Chính là sau một khoảng thời gian nữa liền sẽ có động tĩnh truyền ra, chỉ cần dựa theo chỉ dẫn của động tĩnh tiến về địa điểm tiếp theo là được.

Tới giờ khắc này mà vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh gì, hẳn là thời gian còn chưa đến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.