Chương trước
Chương sau
Chương 560: Tà vật kinh hãi

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Đạo huynh, làm một cuộc giao dịch như thế nào?” nữ nhân xinh đẹp hướng về Nhất Minh hô to, không đợi hắn đáp lời liền trực tiếp truyền ra thoại ngữ:

“Huynh giúp ta vượt qua nan quan, nếu ta có thể tiến lên thượng tầng, nhất định sẽ là trợ lực cho huynh cùng những người khác tranh đoạt thiên địa linh cơ, ta nói được làm được, ta có thể phát thề, tuyệt không nuốt lời!”

Nàng sợ Nhất Minh nghĩ chính mình lừa hắn cho nên liền mang lời thề thốt ra, hai người còn lại nghe nàng nói như vậy trong lòng cũng không khỏi nao nao.

Lão giả thì còn tốt, dù sao thì lão cũng đã sống không biết bao nhiêu năm, cái gì quan trọng cái gì không quan trọng lão đều có thể minh bạch.

Trung niên ở bên cạnh thì so với hai người phải khác, nhưng cũng không khác biệt bao nhiêu, sau một phen giãy dụa cũng đồng dạng tỏ ra thái độ.

Tình thế bây giờ, bọn hắn đã không còn cách nào có thể kiểm soát.

Rời khỏi nơi này là không thể nào, cùng với thanh niên này ước định có thể sẽ khiến cho bọn hắn cảm nhận được một chút khuất nhục, nhưng một chút khuất nhục này so với cơ hội được đi tiếp thì xem là cái gì?

Làm ra ước định có thể sẽ có cơ hội tiến lên thượng tầng, nhưng nếu không tỏ ra thái độ thì chắc chắn phải dừng lại tại đây.

Lựa chọn như thế nào, vậy thì không cần nói cũng biết.

Nghe được ba người đồng thời phát thệ, Nhất Minh cũng không biết phải nói như thế nào, ban đầu hắn vốn dĩ cũng không định cứu giúp những người này, bởi vì con mắt truyền tới cho hắn một loại cảm giác, chính là tham lam!

Hắn cũng không biết đây là ý gì, cho nên hắn mới chậm lại thế công, làm ra cảnh giác, mắt thấy những người này bị tà vật đánh giết cũng không hề làm ra ngăn cản.

Có thể theo thời gian trôi qua, mỗi một người bị tà vật này hấp thu, Nhất Minh hắn có thể rõ ràng cảm giác ra được tốc độ của tà vật này đang bắt đầu chậm lại, hơn nữa khí tức trên thân của nó càng lúc càng trở nên uể oải, tựa hồ như buồn ngủ đồng dạng.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, hẳn là sau khi hấp thu ba người này nó liền sẽ lâm vào ngủ say, điều này cũng phù hợp với điều kiện “giải quyết” từ sâu trong cõi u minh truyền tới.

Bất quá, Nhất Minh hắn cũng không định bỏ qua đồ tốt như thế này, con mắt luôn hướng hắn truyền ra tâm tình kích động cùng thèm khát, hiển nhiên là nó muốn thôn phệ cái thứ tà vật này.

Nhất Minh cũng không biết tà vật này đối với con mắt có chỗ tốt gì, nhưng theo con mắt càng trở nên lớn mạnh thì bản thân cũng đồng dạng nhận được chỗ tốt, cho nên hắn cũng không định bỏ qua.

Hắn còn định chờ cho con mắt luyện hóa xong ba người liền xuất thủ giải quyết, nhưng khi nghe được ba người lần lượt nói ra điều kiện, điều kiện này quả thật là khiến hắn có chút tâm động!

Không vì cái gì khác, hắn cũng không biết thượng tầng bên trên sẽ là cái tình huống gì, nhưng chắc chắn là sẽ không thể nào tránh khỏi một trận đại chiến để tranh đoạt thiên địa linh cơ.

Hắn tự tin thực lực của chính mình hoàn toàn có thể cùng với Bán Thần chiến một trận, nhưng đồng dạng đều là Bán Thần cũng có sự chênh lệch nhất định, hắn có thể chiến với một người hai người, nhưng nếu gặp được vây công thì phải làm như thế nào?

Tình huống ở hạ tầng bên dưới đã khiến hắn khắc sâu về vấn đề này, thực lực của ba người này quả thật không yếu, nếu như có thể kết một cái thiện duyên cũng coi như không tệ.

Việc này đối với hắn cũng chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không có mất mác cái gì.

Nói thì lâu, nhưng tất cả những ý nghĩ này cũng chỉ diễn ra trong thoáng chốc mà thôi, Nhất Minh hắn minh bạch lợi và hại trong này về sau, cũng không còn đứng nhìn mặc kệ.

Thế là tâm niệm vừa động, bản thân lần nữa nâng thương hướng về tà vật đánh tới, con mắt cũng đồng dạng tán ra lực lượng cùng với tà vật đối kháng.

Oanh minh lần nữa truyền ra, đao hồn cùng huyết hà lần nữa dâng trào, mỗi một thương vung ra đều ẩn chứa uy năng không kém gì tà vật tán ra, thậm chí ẩn ẩn còn mạnh hơn mấy phần, khoảng cách song phương theo thời gian trôi qua mà càng lúc càng ngắn.

Có Nhất Minh ngăn cản ở phía trước, ba người cảm giác được áp lực nhẹ hơn rất nhiều, thần cung cũng không còn bị lay động mãnh liệt như trước, điều này khiến bọn hắn thở phào một hơi.

Bất quá cũng không có thoải mái như vậy, dưới tình huống bây giờ, ba người chỉ còn cách liên thủ cùng với bàn tay to lớn chiến thành một đoàn.

Từng đầu u linh bị đánh bay đi ra, rất nhanh liền bị ba người sinh sinh chém giết, có thể khôi phục bao nhiêu hồn lực liền khôi phục bao nhiêu, bọn hắn quả thật là cần đại lượng hồn lực để duy trì bản thân không bị những u linh này chém giết.

Mà theo khoảng cách càng lúc càng gần, mọi thế công của tà vật đều bị Nhất Minh sinh sinh chém đứt, bản thân nó tiêu hao lực lượng quả thật là phi thường nghiêm trọng, mỗi một đầu xúc tu bị chặt đi, là một lần hao tốn lực lượng ngưng tụ đi ra.

Có thể nó càng ngưng tụ ra nhiều, lại càng không có một chút tác dụng nào, dưới trường thương ánh lên hỏa diễm lướt qua, những xúc tu này đều không chịu nổi một kích liền bị chặt thành hai nửa.

Xúc tu rơi xuống lần nữa ngưng tụ đi ra, vô số con mắt tại bên trên xúc tu không ngừng trợn lên, tán ra ác ý khiếp người, nhưng cũng không làm nên chuyện gì to tát, toàn bộ đều bị con mắt điên cuồng hấp thu.

Nhất Minh hắn có thể nhìn thấy được con mắt tại trong tâm thần đang chậm rãi làm ra thuế biến, tròng mắt của nó đều đỏ, tựa hồ như gặp được cừu nhân không chết không thôi vậy.

Có thể tà vật trước mặt của nó cũng đồng dạng là như vậy, ác ý cuồn cuộn tán ra muốn mang con mắt nhấn chìm vào bên trong, song phương giằng co phi thường kịch liệt, sở dĩ như vậy mà Nhất Minh hắn cũng không nhận phải một chút áp lực nào, thân thể tiếp cận tà vật càng lúc càng gần.

Trường thương lần nữa nâng lên, hắn đưa tay quét ngang một vòng, huyết hà hóa thành cự lực bành trướng chảy xuôi bên trong thân thể, đao hồn ánh lên hỏa diễm bộc phát đi ra, trên trường thương, một vòng bán nguyệt cấp tốc hình thành, mang một mảng xúc tu đều chém thành hai đoạn.

Nhìn thấy Nhất Minh càng lúc càng tiếp cận đến gần, tròng mắt của tà vật bỗng dưng trở nên điên cuồng, có thể thấy được từng sợi tơ máu cuồn cuộn nổi lên, khiến cho cả con mắt đều hóa thành huyết sắc, tán ra ác ý kinh khủng không gì sánh được.

Mà loại ác ý này, tại trong tâm thần của Nhất Minh nhấc lên một cơn chấn động kinh thiên động địa, ngay cả Vô Trung Sinh Hữu bao phủ quanh thân cũng chỉ có thể ngăn căn phần lớn ác ý mà thôi.

Một màn này, để thân hình của hắn đình trệ trong chốc lát, thần sắc bỗng dưng trở nên vặn vẹo biến hình, ngay cả tròng mắt đều nổi lên từng tia tơ máu, tựa hồ như là cảm xúc bị cưỡng ép nâng lên tới đỉnh điểm, trong lúc nhất thời hắn cũng vô pháp làm ra khống chế.

Con mắt tại trong tâm thần cũng đồng dạng bị ác ý mang cảm xúc điên cuồng kéo lên, khiến nó vô pháp khống chế mà tán ra quỷ dị oanh tạc tứ phương.

Thanh âm oanh minh càng là quanh quẩn bên trong tâm thần, bắt đầu từ tà vật nơi đó thông qua con ngươi, tiến vào não hải, tại trong một cái nháy mắt này, tại trong tâm thần của hắn, chấn động kịch liệt.

Đồng thời cũng vào lúc này, hai mắt của Nhất Minh có huyết quang chậm rãi chớp động, thần sắc phi thường dữ tợn, mắt nhìn tà vật ở phía trước mà vô pháp làm ra cử động, chỉ có thể đứng yên ở nơi đó, mặc cho từng đoàn gân xanh điên cuồng nổi lên.

Có thể nhìn ra được, hắn đang phải chịu áp lực lớn tới cỡ nào.

Không chỉ riêng là một mình hắn, ngay cả ba người, tại trong khoảnh khắc này đều lâm vào tĩnh mịch, không có bất kỳ một thanh âm nào phát ra, nhưng lại khiến cho bọn hắn nghe được một tiếng oanh minh kinh thiên động địa, tựa hồ có thể xé toạc không gian, phá vỡ thiên địa.

Tiếp theo một cái nháy mắt, toàn bộ thân hình của Nhất Minh đều tê rần cả lên, cảm giác tử vong tiếp cận bao phủ quanh thân khiến thần sắc của hắn càng thêm kinh khủng, bản năng cầu sinh đạt tới cực hạn khiến hắn không khỏi gầm lên, toàn lực bạo phát!

Thanh âm gầm thét vang vọng bát phương, ngay sau đó chính là huyết hà ầm ầm chảy xuôi, đao hồn hóa thành cự long ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng kéo dài quanh quẩn hư không, khiến đại địa băng liệt nhao nhao sụp đổ.

Nhất Minh bước ra một bước, huyết vũ sau lưng ầm vang dũng động, thân hình trong nháy mắt liền bắn vọt về phía trước, thanh âm oanh động lan truyền khắp nơi.

Bốn mắt đối mặt lẫn nhau, con mắt cũng đồng dạng trở nên điên cuồng, nhưng cũng không phải là mất đi khống chế, dưới đao hồn uy hiếp khiến nó không thể không lấy lại bình tĩnh, quỷ dị đồng loạt tán ra, hóa thành một cái bàn tay tán ra hắc khí khổng lồ hướng về phía con mắt của tà vật chộp tới.

Nhất Minh hắn đồng dạng cũng là nổi giận, sát ý toàn bộ phun trào, bản thân không chút lưu tình nâng thương xông lên.

Đao hồn hóa thành cự long nương theo trường thương lao tới mà tán ra hung uy cường thịnh, hỏa diễm quanh thân tựa hồ có thể mang tà vật này chìm trong biển lửa, hư không cũng vì đó mà trở nên mơ hồ vặn vẹo.

Một màn này, càng khiến cho tà vật giãy dụa càng thêm mãnh liệt.

Nó cũng đồng dạng cảm giác được khí tức tử vong bao phủ đến gần, một cái là bàn tay khổng lồ mang theo hắc khí cuồn cuộn bốc lên, bên trong ẩn ẩn còn mang theo lực lượng quỷ dị không gì sánh được, khiến nó cũng phải cảm giác phi thường kinh hãi!

Mà còn kinh khủng hơn nữa là, hai đầu cự long tán ra thao thiên liệt hỏa mang nó bao phủ vào bên trong, hàng trăm đầu xúc tu lao tới cũng vô pháp ngăn cản, ngay cả ác ý tựa như không muốn mạng tán ra cũng chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát, liền tự hành tan rã.

Đến thời khắc này, nó chỉ có thể truyền ra một loại tâm tình kinh hoàng đến cực điểm!

Vừa rồi nó điên cuồng tán ra khí tức tà ác nhằm khuếch đại sát ý của Nhất Minh lên tới đỉnh điểm, nó muốn cho hắn lâm vào một loại trạng thái mất đi cân bằng về cảm xúc, trong lúc nhất thời sẽ không cách nào thích ứng với sự biến đổi to lớn này mà lâm vào ngốc trệ trong chốc lát.

Có thể nó không ngờ đến là, sát ý cho dù có bị cưỡng ép đẩy cao đến cực điểm, cũng vô pháp cùng với ý chí của đao hồn so sánh.

Long, chính là biểu tượng cho sức mạnh cùng uy quyền.

Chỉ cần hắn không hoàn toàn mất đi năng lực nhận thức hoàn cảnh chung quanh, một khi đao hồn tán ra liền có thể trấn áp hết thảy tà ác, cũng chính vì điều này mà con mắt mới sợ hãi Viêm Long tới như vậy.

Giờ khắc này tại lúc thân hình của Nhất Minh tiếp cận tới gần, tại lúc trường thương vung lên trong nháy mắt, hai đầu viêm long nương theo trường thương mà hung hăng cắt chéo đồng thời, bàn tay khổng lồ tán ra hắc khí cũng đồng dạng rơi xuống.

Oanh minh truyền ra, chỉ thấy ác ý không khác gì mảnh vải trong nháy mắt liền tựu rách ra, đại lượng khí tức tà ác tại trong thể nội của nó đồng loạt tuôn trào, nhấn chìm cả một vùng hư không vào bên trong.

Đại địa bên dưới vốn đã mờ tối, giờ khắc này lại càng thêm đen kịt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.