Mọi người nghe được lời này, người nào người nấy đều hô hấp dồn dập không thôi!
Đừng nói, thường ngày muốn nhìn thấy thân ảnh của một vị Thần Tôn còn khó như lên trời, nói chi là được Thần Tôn đích thân giảng đạo a, trừ khi là bản thân thế lực có Thần Tôn tọa trấn, nếu không thì vĩnh viễn không cách nào nhìn thấy cho được.
Hôm nay coi bộ ra ngoài dẫm phải cứt chó rồi a, thế mà ngay tại đây được một vị Thần Tôn đánh cược sẽ giảng đạo một lần, đây quả thật là niềm vui ngoài ý muốn a!
Càng nhìn, đám người ngay lập tức nháy mắt với lão già kia, bảo lão nhanh chóng nói tiếp đi a, còn đứng ngay ra đó làm cái gì?
Lúc này lão giả mới phản ứng lại, chính mình dường như có chút thất thố, trước mặt Đao Tôn đại nhân mà lại sững sờ lâu như vậy, thật là đáng chết a!
Thế là lão cung cung kính kinh chắp tay cúi người hô lớn: “Đa tạ Đao Tôn đại nhân!”
Đám người ở xung quanh cũng nhanh chóng cúi người chắp tay thi lễ một cái, chưa biết là có thành công được Đao Tôn đại nhân giảng đạo hay không, trước tiên cứ phải biểu lộ thái độ trước đã, nếu không thì ai lại hứng thú giảng đạo cho ngươi?
Làm xong những điều này, lão già tiếp tục cung kính hỏi: “Xin hỏi Đao Tôn đại nhân, nếu chúng ta thua, không biết cần phải bỏ ra cái gì a?”
Đám người ở đây đều bắt đầu căng thẳng cả lên, đây không thể nghi ngờ chính là vấn đề a, cùng với một Thần Tôn đánh cược, bản thân chính mình có thể lấy ra vật gì để cược đây a?
Thân ảnh của nam tử ngồi xếp bằng ở bên trên mỉm cười khoác khoác tay nói: “Ta không cần các ngươi làm cái gì, chỉ cần các ngươi có rảnh thì chỉ điểm hắn một chút trên con đường này là được, điều này không có vấn đề gì a?”
Đám người nghe vậy liền nghi hoặc vô cùng, ý nghĩ đầu tiên nổi lên trong đầu của đám người: Đao Tôn đại nhân đây là xem trọng tiểu tử này sao!
Cứ tưởng là vị này đưa ra điều kiện rất là hà khắc đâu chứ, chỉ là loại việc này?
Từ trước tới giờ có rất nhiều người tiến vào nơi đây, đa phần đều không có nhìn thấy Đao Tôn đại nhân giá lâm tới, hôm nay ngài ấy lại xuất hiện ở đây, còn đưa ra loại điều kiện này.
Một loại ý nghĩ bỗng nhiên lóe lên trong đầu của đám người ở đây, nhưng không có bất kỳ ai dám mở miệng hỏi cái gì, tất cả đều âm thầm suy đoán ở trong bụng.
Lão già nghe xong liền gật gật đầu đồng ý, khuôn mặt già nua bắt đầu nở hoa cười nói: “Xin Đao Tôn đại nhân yên tâm, chúng ta biết cân nhắc chuyện này, tuyệt sẽ không khiến đại nhân thất vọng!”
Đám người nhao nhao bày tỏ thái độ của mình.
Nếu Đao Tôn đã nhờ vả, cho dù bọn hắn có thắng cược cũng sẽ tự hành làm những chuyện này mà không cần vị này nhắc nhở, chỉ là chỉ điểm một chút mà thôi, đối với bọn hắn tới nói, chỉ điểm một tiểu tử đi trên con đường này quả thật là không khác gì ăn cháo.
Thân ảnh của nam tử nghe vậy liền nở nụ cười.
Vốn dĩ muốn hố đám người này một thanh, nói chính xác hơn là hố thế lực phía sau của bọn họ, nhưng suy đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, chính mình bây giờ đã không giống như trước kia, cũng không cần phải làm ra loại chuyện cong cong quấn quấn này.
“Không bằng nhân cơ hội này trợ giúp tiểu tử ngươi một chút, chuyện ta có thể làm chỉ có thể như vậy, còn lại, đều phải xem năng lực của tiểu tử ngươi rồi a.”
“Nếu có thể bắt kịp bước chân của ta và tìm đến ta, coi như duyên số của chúng ta chưa tận, còn nếu không cách nào tìm đến, tiểu tử ngươi sống một đời bình an ở nơi đó cũng tốt, đỡ phải rơi vào vòng xoáy này.”
Thân ảnh nam tử ngồi xếp bằng ở trong hư không, ánh mắt không rõ là đang vui hay buồn nhìn về phía thiếu niên nhỏ bé đang bước từng bước leo lên đao lộ phía trên.
Mặc dù nói như vậy, nhưng mà vị này biết rằng, người được Tinh Túc Hải chọn trúng sớm muộn gì cũng sẽ nhất phi trùng thiên!
Trừ phi bản thân hắn không muốn phấn đấu mà thôi, còn không thì vấn đỉnh tinh không vẫn là không thành vấn đề.
Đám người xung quanh cũng hướng mắt nhìn lại, người nào người nấy đều hy vọng không thôi, hy vọng đám người chính mình có thể cược thắng, mà hy vọng này quả thật rất là cao, bởi vì từ trước tới nay, không ai có thể trong lần đầu tiên mà có thể tiến lên trăm bước cho được.
Một khi lĩnh ngộ được đao ý tìm đến nơi này, đa phần mỗi người đều có thể bước đi hai mươi bước, còn những ai có thể tiến lên ba mươi bước, bản thân đã có thể tùy ý phát động cỗ lực lượng kia, đây chính là hạn mức thấp nhất để các đao tu có thể được Đao vực thừa nhận.
Chỉ khi nào bản thân có thể tùy ý kích phát đao ý, bản thân mới có thể chính thức được coi là một Đao Tu chân chính, còn không thì vẫn là trở về luyện thêm đi thôi.
Dù nhìn kiểu nào đi nữa, thiếu niên này cũng không có khả năng bước tận trăm bước a!
Mặc những người ở đây, ai cũng đều vượt qua trăm bước này rồi, chính vì vượt qua nó, mọi người mới biết điều này đối với một thiếu niên lần đầu bước vào nơi đây là cỡ nào gian khổ.
Đừng nói tới việc bản thân lĩnh hội bao nhiêu, nội việc chịu đựng Đao vực tra tấn ý chí đã không phải những tu sĩ bình thường có thể chịu nổi.
Bọn hắn đều không minh bạch được, vị Đao Tôn này tại sao lại có thể đưa ra một mức đặt cược không cách nào chiến thắng vậy a?
Chẳng lẽ người thiếu niên này có điều gì đó khác thường mà bọn hắn không cách nào nhìn ra được?
Nghĩ tới đây, mỗi người đều cảm thấy suy đoán này không sai, hẳn là tên thiếu niên này có gì đó hơn người, chẳng qua là bọn họ không đủ trình độ để nhìn thấu mà thôi.
Đám người bắt đầu nghiêm túc quan sát thiếu niên, bầu không khí nhất thời có chút vi diệu, không có ai trò chuyện cái gì, tất cả đều đang âm thầm quan sát thiếu niên này bước lên.
…
Đối với những điều này, Nhất Minh hoàn toàn không biết cái gì, trải qua lần vừa rồi, bản thân hắn đã chú tâm hơn rất nhiều, mỗi bước đi đều đang quan sát cẩn thận, phòng ngừa trường hợp như vừa rồi xuất hiện.
Nhưng để hắn kinh ngạc là, chẳng lẽ chính mình lại rơi vào huyễn trận như lúc trước hay sao?
Quan sát xung quanh một chút, bia đá kia không còn ở bên cạnh hắn nữa, mà nó đã nhỏ hơn so với trường hợp vừa rồi, điều này chứng minh rằng chính mình đã thật sự bước lên ba mươi bước phía trên.
Ba mươi bước trôi qua, bản thân lại không hề cảm nhận được một chút cảm giác gì, nếu có, thì chỉ có hơi tê chân một chút mà thôi, đối với loại cảm giác này cũng không có rõ ràng, tựa như bước đi và mỏi chân đồng dạng, không có khác biệt quá lớn.
“Chẳng lẽ những bậc thang này vốn dĩ không có bất kỳ trở ngại nào sao?” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, hắn vốn tưởng ba mươi bước sẽ có thử thách trùng trùng cơ chứ, không ngờ là không hề cảm giác được cái gì, điều này khiến hắn không cách nào hiểu nổi.
Bình ổn lại tâm thần, một bước tiếp tục bước ra.
Ngay khi bước chân đạp xuống bậc thang thứ ba mươi mốt thời điểm, hắn nhân thấy được một loại sự tình rất là khó tả, dường như dưới chân bắt đầu xuất hiện vật gì đó cản trở chính mình đồng dạng, khiến Nhất Minh cảm giác được bước chân của chính mình bắt đầu trở nên nặng nề.
Biến hóa bất ngờ xảy ra khiến sắc mặt của Nhất Minh bỗng nhiên biến đổi, đôi mày của hắn nhíu lại, bên trong ánh mắt cũng không còn dáng vẻ vô tư như trước, mà trở nên nghiêm túc rất nhiều.
Cẩn thận cảm nhận một chút, có vẻ như cỗ lực lượng này cũng không có uy hiếp chính mình, mà chỉ là khiến cho chính mình tiến lên khó khăn hơn một chút mà thôi.
Cảm nhận được bước chân dường như có một vật gì đó ngăn cản, khiến cho bước chân bước ra cũng bắt đầu chậm dần trở lại, cảm giác sềnh sệch tựa như bước đi trong vũng bùn đồng dạng, điều này khiến Nhất Minh bắt đầu tập trung tinh thần bước lên phía trên.
Hắn không biết tiếp theo sẽ là những gì, chính mình cần phải nghiêm túc rồi a, con đường của vị tiền bối này bước qua, chính mình chỉ việc đi theo mà thôi, nếu như vậy mà còn không làm được, thì còn tu luyện cái gì?
Nghĩ như vậy, bản thân của Nhất Minh từng bước từng bước tiến lên, mỗi một bước bước ra, cảm giác sềnh sệch vẫn không có thay đổi, nếu có, chỉ là cái cảm giác này càng lúc càng trở nên dày đặc mà thôi, nhưng cũng không cách nào ngăn cản bước chân của hắn.
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]