Chương trước
Chương sau
Chương 92: Nửa bước Chân Nguyên xuất thủ

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nhất Minh lập tức thối lui thân hình về phía sau không ngừng né tránh từng đạo trường thương hung hãn đánh tới!

“Chạy đi đâu!” Tiểu Dương quát to, tay nắm trường thương nhanh chóng đuổi theo Nhất Minh liên tiếp đâm ra đầy trời thương ảnh!

“Ầm ầm ầm ầm ầm!”

Thanh âm vang vọng kịch liệt trong không gian khiến Nhất Minh không khỏi biến sắc!

Nhất Minh nhìn thấy vô số đạo thương ảnh hướng về phía mình đâm tới, tay nâng trường đao, trong miệng cắn nát một khối linh thạch, cuồn cuộn linh khí điên cuồng xông vào Nhất Minh thể nội!

Hai chân dẫm một cái, thân hình nhanh chóng bay vút lên cao, cả người xoay vòng một cái, mũi thương từ trên cao hướng xuống mặt đất, một đạo kinh khủng nhiệt khí từ trong người bạo phát đi ra!

Hắn quát to một tiếng!

Cả người hóa thành một đạo hồng quang bắn nhanh xuống dưới hướng về Tiểu Dương một đao mạnh mẽ lao tới!

Huyết Chiến Bát Phương!

Nhất Minh quát to bốn tiếng, bàn bạc nhiệt khí lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng bao phủ toàn bộ năm trượng xung quanh, mũi đao từ trên cao cấp tốc lao xuống mang theo từng tiếng “ầm ầm” thanh âm tựa như tận thế đồng dạng!

“Hảo đao pháp!”

Tiểu Dương cũng không có chịu thua ý tứ.

Trường thương trong tay một vòng quét ngang mà ra.

Thân hình nhanh chóng hướng về phía Nhất Minh mạnh mẽ đón lấy, lực lượng cuồng bạo từ trong thân thể bộc phát mà ra, Tiểu Dương mang theo hắc thương trực chỉ thiên khung, một đạo thương ảnh cường hoành khí tức hướng về phía trường đao lao nhanh mà tới!

Hai cỗ lực lượng cường đại một hồng từ trên cao lao xuống, một hắc từ bên dưới mạnh mẽ bay lên lập tức va chạm vang lên một tiếng nổ long trời!

Oanh!

Năm trượng đại địa dường như vỡ nát, hai cỗ thân ảnh nhanh chóng từ giữa trung tâm bắn ngược mà ra!

“Phốc! Phốc!”

Cả hai đều phun một ngụm máu tươi, Tiểu Dương từ trong không trung xoay mấy chục vòng mới miễn cưỡng ngăn lại thân hình, thân thể không tự chủ ngã xuống đất lõm ra một cái lỗ lớn!

Nhất Minh càng không tốt hơn chút nào, cả người bay thẳng về sau đâm sầm vào các gian kiến trúc khiến hắn liên tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc tái nhợt vô cùng, thân thể toàn bộ cứng đờ nằm liệt trên mặt đất!

Giờ khắc này hắn nhìn thấy toàn bộ không gian dường như quay cuồng, lực lượng xung kích mãnh liệt khiến đầu óc của hắn vang lên từng tiếng "ong ong" tác hưởng!

Cả đám võ giả nhìn lấy một màn này không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi!

“Đây là cái gì lực lượng!”

Ngày hôm nay, trận chiến này đều để bọn hắn biết được trong trường hợp Chân Nguyên không ra, Tôi Thể cảnh cường đại đến cỡ nào!

Chỉ có những người như vậy mới có tiềm năng tấn thăng Chân Nguyên cảnh!

Cả đám người nhìn thấy Nhất Minh nằm liệt trên mặt đất không khỏi nghĩ tên tiểu ma đầu này xong rồi!

Nếu bọn hắn đón đỡ một đòn như vậy e rằng đã phải vẫn lạc từ lâu, nhưng tên tiểu ma đầu này sinh cơ vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán!

“Ca ca, ngươi không dự định ra tay cứu hắn sao?” La Hoa đứng ở một ngọn sơn phía xa hỏi.

La Kích nhìn tình hình xung quanh lắc lắc đầu nói: “Vẫn chưa đến lúc!”

“A? Thế ca ca định chờ tới bao giờ? Ta thấy hắn sắp ngỏm tới nơi rồi kia kìa!” La Hoa thần sắc tràn đầy nghi hoặc, nói.

“Haha, Muội cứ xem tiếp đi, một đám võ giả kia không phải là đối thủ của hắn.” La Kích cười ha ha, nói.

Hắn trước kia là tu vi nửa bước Chân Nguyên cảnh, nhưng từ lần đạt được lôi đài chúc phúc lần kia đã giúp hắn tiến thêm một bước chính thức ngưng tụ thành công Chân Nguyên trở thành Chân Nguyên cảnh cường giả!

Hắn mặc dù ở cách xa nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sinh cơ trên người Nhất Minh, tên tiểu tử này hoàn toàn sinh mệnh lực vẫn còn rất cường hoành, không hề có dấu hiệu suy yếu trạng thái, mặc dù nhìn vào thì có vẻ sắp chết bộ dáng, nhưng linh lực bên trong cơ thể không ngừng được hắn bổ sung liên tục.

Chính vì điều này mà La Kích hắn mới không vội ra tay, với tu vi của đám võ giả cửu trọng thì còn lâu mới giết được tên tiểu ma đầu này!

La Kích đang quan sát tình trạng của Nhất Minh bỗng dưng quay mặt hướng về một phương hướng khác nhìn đến, hai mắt tựa như bắn ra từng tia lôi điện vạch phá hư không, sau một lúc hắn không khỏi nhíu mày một cái.

“Người này thuật ẩn thân coi là thật phi thường lợi hại, xem ra có không ít người làm tiểu động tác ah!” La Kích thầm nghĩ trong lòng tiếp tục quan sát tình huống.

Lưu Đổng nhìn thấy tiểu Dương bị đánh bay ngược ra xa hắn không khỏi nhíu mày, thần sắc có vẻ không tốt chút nào.

“Rất là tốn thời gian!” Lưu Đổng thì thào một tiếng, thân hình bỗng chốc đứng dậy phi thân lên không.

Hắn không muốn tốn thêm thời gian để dây dưa chuyện này, dù sao thì người của Thiết gia đã tới lại còn bị người cho diệt sát, ai biết được bọn hắn có lấy lý do này nhằm vào Huyết Tinh Thạch mà tới hay không.

Dù sao sự hấp dẫn của tam tinh Huyết Tinh Thạch không phải bình thường Huyết Tinh Thạch có thể so sánh!

Một chút thế lực cường đại còn âm thầm ngấp nghé thứ đồ này thì không lý do gì đám lão hồ ly khác không chảy nước dãi cho được.

Lưu Đổng nhìn xem thân hình Nhất Minh đang từ từ bò dậy, sắc mặt tái nhợt không còn một chút huyết sắc nào trong lòng âm thầm thán phục không thôi, nhưng hắn cũng không có do dự cái gì, hai tay lập tức kết ấn một cái.

Một đoàn kim quang từ trong người hiển hiện mà ra bao phủ hai đầu ngón tay, kim quang chớp động không ngừng, Lưu Đổng tay phải phất một cái, một đoàn kim quang hóa thành một đạo kiếm quang lơ lửng trên không phát lên từng tiếng ngân vang rung động không gian!

Thanh âm “ong ong” kiếm quang từ từ biến to hình thành sáu trượng to lớn bao phủ một mảng trên không trung, kim sắc kiếm quang lóe ra từng tia ánh sáng chói mắt khiến một đám võ giả người nào người nấy đều không tự chủ nhắm chặt hai con ngươi.

Kiếm quang được hoàn mỹ tạo ra, thanh âm vang lên tựa như một đầu mãnh thú thèm khát huyết nhục đồng dạng, ánh sáng chói lòa phát ra bao khỏa toàn bộ sáu trượng xung quanh, lực lượng bên trong kiếm quang khiến cả đám võ giả bên dưới tựa như bị hàng trăm thanh kiếm chi chít đâm vào da thịt đồng dạng, cảm giác vô cùng khủng bố!

“Đây là nửa bước Chân Nguyên cảnh lực lượng sao!” một tên cửu trọng võ giả thần sắc sợ hãi vô cùng, hắn cảm giác được bản thân mình nếu tiến gần thêm chắc chắn sẽ bị lực lượng dư ba này chém không còn một mảnh!

Bọn hắn mặc dù đã lui ra khá xa nhưng vẫn có cảm giác bị hàng trăm thanh kiếm đâm vào huyết nhục khiến bọn hắn kinh hãi vô cùng.

“Tiểu ma đầu! Ngươi giết chóc vô số, tu luyện võ công của Linh tộc, bản công tử nghi ngờ ngươi cùng Linh tộc cấu kết hủy ta Nhân tộc, hôm nay đem ngươi tru diệt làm gương cho những người còn lại!”

Thanh âm Lưu Đổng vang vọng giữa không trung khiến đám người không biết nói cái gì cho phải!

Bọn hắn thừa biết đây chẳng qua là một cái cớ mà thôi, một cái cớ quang minh chính đại động thủ, bọn hắn làm sao không biết Lưu Đổng là đang đánh cái chủ ý gì cơ chứ!

Nhất Minh nhìn thấy phía xa xa có một đạo kim sắc kiếm quang lơ lửng giữa trời, thanh âm vang lên từng tiếng “ong ong”, sát cơ lập tức khóa chặt thân hình của hắn.

Hắn giờ khắc này linh lực mười không còn một, muốn đỡ đòn kiếm quang này là chuyện không thể nào sự tình!

“Chẳng lẽ phải sử dụng ấn ký kia sao?” Nhất Minh thì thào trong miệng, ánh mắt ngưng trọng nhìn về đạo kiếm quang từ từ đứng dậy!

Nghe được lời nói của Lưu Đổng, Nhất Minh cười lạnh trong lòng!

Cái gì cấu kết Linh tộc rồi diệt ta Nhân tộc?

Trò cười!

“Hahaha, hôm nay Nhất Minh ta đã biết được Nhân tộc như thế nào gọi là “chính đạo”, cái gọi là “chính đạo” trong mắt của các ngươi chẳng qua chỉ là hướng về thứ đồ trên người ta mà thôi!

Nhất Minh ta đứng tại chỗ này, các ngươi có bản lĩnh thì tự thân đến lấy.

Lưu gia! Nhất Minh ta nhớ kỹ, sau này ta sẽ tự mình đến nhà “bái phỏng” “

Nhất Minh cười to một tiếng, ánh mắt lăng lệ nhìn lấy Lưu Đổng lớn tiếng nói.

“Ngươi tưởng chính mình còn sống sót rời khỏi đây hay sao?” Lưu Đổng nhàn nhạt nói.

Dứt lời.

Hai ngón tay của hắn huy động một cái, đạo kim sắc kiếm quang ngay lập tức hướng thẳng về phía Nhất Minh phá không bay đi, kiếm quang bay tới đâu đều tựa như xé toạc linh khí một dạng, thanh âm ngân lên từng tiếng “ling ting ling ting” mang theo lực lượng kinh khủng chớp mắt đã đến Nhất Minh phụ cận!

Nhất Minh nhìn thấy cảnh này, trong đầu chỉ kịp vang lên hai chữ: “Không tốt!”.

Kiếm quang phá không với tốc độ cực kỳ kinh người khiến Nhất Minh không kịp phát động đạo ấn ký trên tay, chỉ trong một cái chớp mắt nó đã bay đến Nhất Minh năm trượng xung quanh!

Toàn bộ phiến khu vực đều bị lực lượng kiếm khi xé toang không còn một mảnh, cuồng bạo gió lốc cuốn lên nương theo đạo kiếm khí đâm thẳng về phía Nhất Minh.

Ngay trong khoảnh khắc Nhất Minh tưởng rằng chính mình phải bỏ mạng tại nơi này thì một thanh âm như lôi đình nổ đùng đoàn mang theo một đạo lam sắc kiếm quang phá không bay đến!

Hai đạo kiếm quang bỗng chốc va chạm vào nhau khiến cả phiến khu vực ngay lập tức sang thành bình địa, toàn bộ gian phòng đều nát không còn một mảnh, lực lượng dư ba lập tức đánh thẳng vào người Nhất Minh khiến hắn không biết chuyện gì xảy ra, thân hình không tự chủ văng thẳng ra xa lại phun ra một ngụm máu tươi hiển nhiên là thụ thương không nhẹ!

Hắn mở mắt ra cố gắng ngồi dậy nhìn xem là chuyện gì xảy ra thì nhận thấy phía trước không biết từ khi nào đã có một đạo thân ảnh lơ lửng ngay tại trước mắt mình.

Người thanh niên này mặc một bộ thanh y, một tay nâng trường kiếm, tay còn lại cầm một chiếc hồ lô rượu đưa vào miệng uống một hớp rồi nấc một cái!

Nhất Minh nhìn thấy thân ảnh này liền ngay lập tức nhận ra người này là ai…

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!

Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.