Trai gái thành chồng vợ.
Diễm Phương thông dâm với Bán Dạ Sinh mười mấy đêm liền, cuộc tình mây mưa đang đằm thắm thì đùng cái, Quyền Lão Thực trở về làm đứt đoạn. Nàng hận không nói được, bụng nghĩ:
“Xưa nay, mình cho rằng đàn ông ở đời không thể vừa có tài học, tài mạo, lại có bửu bối tiên thiên. Vì vậy mình đành bỏ hai thứ đấu là tài và mạo, chỉ lưu ý đến mặt nhục dục thôi. Mình đã oi con vật ngu xuẩn này như một của quý nên mới hi sinh, mà suốt ngày chịu cực, chịu khổ vì nó. Mình có biết đâu đàn ông quả có người hội đủ cả ba. Không biết còn gặp được anh ấy không, nghĩ tiếc sao trời đã sinh ra mình là một giai nhân, thế mà so với người đàn bà xấu xí ở nhà đối diện, đã hưởng đời hơn được gì. Bây giờ hối tiếc những ngày qua đã không được, còn những ngày tháng tới lẽ nào cũng đành để trôi qua vô vị. Thánh nhân có câu: “Người trí hành xử lúc nào cũng như ban ngày”. Ðã làm thân đàn bà con gái, không ô danh thất tiết thì thôi, chớ tay đã nhúng chàm, thì cứ hẳn hòi, bỏ nhà mà sống, chả lẽ khuất tất trong cảnh làm vợ họ Trương mà lòng vương họ Lý mãi sao. Mình thường nói, xưa nay chỉ có kẻ nào có cặp mắt của Hồng Phất mỹ, lá gan của Trác Văn Quân mới đáng tư tình với người. Mà đã tư tình thì phải tư tình triệt để, há chẳng cuối cùng hai giai nhân ấy còn được sắc phong phu nhân đấy sao? Có thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuc-bo-doan/195173/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.