Dung Bội kể chuyện của Vệ Yến Uyển cho Như Ý nghe, Như Ý nằm trên gối khẽ nhắm hai mắt, sau khi tỉnh dậy nàng không cảm thấy bất an gì, bao gồm cả chuyện của Vệ Yến Uyển, cũng như hoàng thượng chăm sóc nàng. Lục mai được đặt trong tẩm điện, nàng như được sống lại, nàng cảm thấy rất thoải mái. Nhưng nàng có buông bỏ được hắn không? Nàng rất mệt mỏi, không muốn suy nghĩ về những chuyện trước đó, nàng cảm thấy hắn chăm sóc nàng là vì hắn cảm thấy có lỗi.
"Còn Vĩnh Kỳ và Hải Lan thì sao, bọn họ có khỏe không? Chắc họ rất lo cho ta, mau, đi viết thư gửi cho họ đi!" Dung Bội gật đầu đi ra ngoài.
Từ khi tỉnh lại nàng chưa bao giờ nhắc tới hắn, hiện tại trong lòng có chút nhớ hắn, nhưng ngược lại trong lòng rất bình tĩnh, không dao động. Nàng biết, hắn đối xử với nàng như hiện tại chỉ là hắn cảm thấy tội lỗi, đối với nàng cũng chỉ là tội lỗi và bù đắp, trong đầu là lời nói của Dung Bội hắn cẩn thận chăm sóc nàng, nàng cảm thaay rất bối rối. Nàng nhìn đi chỗ khác, thấy chậu lục mai tươi tốt, ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của lục mai, nhưng nàng không có phản ứng gì. Nàng đang nghĩ lục mai Tô Châu này rất tươi tốt, còn chậu lục mai tromg Dực Khôn cung thì sao? Đó là lục mai trong trái tim nàng. Mà chậu lục mai trong lòng nàng sớm đã khô héo, cho nên bây giờ nhìn thấy lục mai Tô Châu, trong lòng sớm đã không còn tư vị năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903468/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.