Ánh nắng ban mai chiếu vào trong điện, hai người trên giường ôm nhau ngủ. Hoàng thượng mở hai mắt quay đầu nhìn nữ nhân đang ngủ say trong lòng hắn, trong lòng hắn nổi lên mật ý, hắn sờ sờ mặt nàng, trong lòng dấy lên vẻ dịu dàng rõ ràng có thể thấy được, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm nàng, càng nhìn càng thấy nàng đẹp.
Như Ý khẽ run mắt, lại nhanh chóng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Sau đó Như Ý mở hai mắt nhìn về phía hắn, nhớ tới tối qua râu của hắn đâm vào khiến nàng ngứa ngáy, liền nghịch ngợm vươn tay kéo râu hắn, không ngờ còn chưa kéo được đã bị hắn ôm vào trong lòng. Hoàng thượng vuốt ve nàng vẻ mặt đầy xấu xa: "Sáng sớm đã đánh thức người khác, hôm nay tinh thần nàng rất tốt, có phải là đêm qua...." Hắn không có nói tiếp, Như Ý nhớ tới chuyện tối hôm qua liền giống như bị chặn không thể nói ra, cũng có chút tức giận, dù sao tối qua là hắn giày vò nàng trước.
"Người thật lưu manh!" Hắn nghe xong liền nhéo mặt của nàng: "Rõ ràng tối hôm qua là nàng tình nguyện, sao bây giờ lại quay ra trách trẫm?" Như Ý ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó nàng liền thúc giục hắn thay đồ đi thượng triều. Trước khi đi hắn còn vuốt ve bả vai nàng một cách kỳ quái: "Nàng không để trẫm ngủ thêm một lúc, thật đau lòng, sáng sớm bắt trẫm dậy, quả thật là không có lương tâm!"
Như Ý chỉ có thể tức giận nói: "Thần thiếp cung tiễn Hoàng Thượng." Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-y-truyen-chi-lan-nhan-tai-hien/2903427/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.