Lời của Bùi Vân Xuyên nói ra khiến người ta kinh hãi, hắn vừa nói vừa dâng lên hai bức thư.
Triều đình bỗng chốc im lặng, mọi người đều cho rằng hai bức thư này chính là bằng chứng ta tư thông với triều thần.
Thế nhưng Hoàng đế sau khi xem xong nội dung hai bức thư, sắc mặt bỗng trở nên lạnh lùng, hung hăng ném thư vào mặt Bùi Vân Xuyên.
Hắn bị ném cho run rẩy, nội thị bên cạnh Hoàng đế vội vàng nhặt thư lên, cùng các triều thần khác đọc.
Hai bức thư này đều chưa được gửi đi, một bức gửi cho Binh bộ Thượng thư đương triều, bức còn lại gửi cho Thừa tướng, bức thư trước là muốn giao toàn bộ đường dây vũ khí trong tay cho triều đình, bức thư sau lại viết rõ ý định muốn lui về ở ẩn.
Bức thư này nào phải là bằng chứng tư thông với triều thần, rõ ràng là ta biết Hoàng thượng lo lắng, nên muốn buông bỏ quyền lực đang nắm giữ.
Trước kia trong cung, ta từng để Bùi Vân Xuyên chịu không ít khổ sở, về sau chỉ muốn bảo vệ hắn, không để hắn bị kẻ khác ức h.i.ế.p nữa, cho nên mới luôn muốn nắm giữ quyền hành trong tay.
Ta quyết sẽ không viết hai bức thư này.
Nhưng nét chữ trên thư rõ ràng là của ta.
Chữ ta vốn đã đẹp, bút pháp cũng rất khó bắt chước, nhưng người viết thư, từ cách hạ bút, thu bút cho đến văn phong đều giống hệt như ta.
Ôn Mẫn xưa nay không được phép bước vào thư phòng của ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-mat-y/3742193/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.