Đêm nay, thể diện của hắn trước mặt ta đã hoàn toàn tan vỡ, nhưng hắn coi mình là nô tài của ta, nên cũng không bận tâm.
Nghe những lời này, cơn thịnh nộ ban đầu của ta bị bao trùm bởi một cảm giác hoang vắng, trống trải khôn cùng, ta không biết nên nói gì, chỉ đột nhiên cảm thấy người trước mặt thật đáng.
Ngay từ năm năm trước, khi hắn quỳ gối vì ta, ta đã bắt đầu thương hại hắn, nhưng đến bây giờ, sự thương hại ấy dần dần thay đổi.
Ta cố gắng nắm bắt một điều gì đó, nên lúc Bùi Vân Xuyên định sang phòng bên cạnh tắm rửa, ta đột nhiên nắm lấy cổ tay hắn.
Cơ thể hắn run lên một cách khó hiểu, vội vàng nói: "Tiểu tổ tông, người làm sao vậy?"
"Bùi Vân Xuyên, ta không chê ngươi bẩn, chỉ là sau này ngươi đừng làm những chuyện đó với hắn ta nữa, ta không muốn ngươi đi." Ta dùng giọng điệu gần như van xin nói với hắn.
Bùi Vân Xuyên làm sao có thể nghe lọt tai những lời này, một lúc lâu sau hắn mới đưa tay xoa đầu ta, cười nhẹ nói: "A Nhu ngoan, ta không đi thì người sẽ lại phải sống những ngày tháng khổ sở như trước kia, đừng nói những lời này nữa, ta không sao."
Ta đương nhiên không tin lời nói dối của Bùi Vân Xuyên.
Cũng chính vào đêm hôm đó, ta bỗng nhiên nhận ra, ta đã nảy sinh sát ý với Hà Khiêm.
Cẩn thận tính toán thời gian, từ năm ngoái ta rời khỏi Bùi Vân Xuyên, đã mười năm trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-tinh-mat-y/3742175/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.