Vài ngày sau, Nhạc Chí có lui tới gian nhà của Phượng tử vài lần, nhưng cửa vẫn đóng im ỉm. 
Nhạc Chí cũng từng thử gõ cửa, có điều dù chỉ nấn ná ngoài cửa một chút thôi, hắn cũng cảm nhận được làn khí lạnh toát ra từ trong phòng, rõ ràng là Phượng tử rất ghét hắn, cũng không muốn gặp hắn. 
Năm ngày sau, Nhạc Chí gặp lại Cửu Phượng cô nương, hắn bèn bàn giao ngay nhiệm vụ bất khả thi này lại cho nàng. 
Cửu Phượng không nói gì, nàng ta chỉ nhìn hắn lom lom. 
“Nhiều ngày nay cửa vẫn đóng kín mít, tại hạ không tài nào vào được.” Hắn phân trần. 
“Tính tình Thiếu chủ là vậy đấy, thôi, để ta hầu hạ ngài.” Rồi Cửu Phượng không nói thêm gì nữa, mà quay người đi vào trong sân nhà của Phượng tử. 
Thời hạn năm ngày ước định giữa Nhạc Chí và Tần Tô rồi cũng đến, hắn bèn đến quán rượu chờ đợi, nhưng chờ mãi từ sáng sớm đến tận tối mịt, vẫn không thấy tăm hơi cậu ta đâu. 
Hắn có linh cảm không hay, lẽ nào Tần Tô thà chịu bị lời thề báo ứng, cũng không muốn cùng Tần Thái Hòa trở về Tiêu Dao Tiên Tông ư? 
Người tu đạo không giống người thường, một khi đã lập lời thề, ắt sẽ chịu ứng nghiệm trên người vào một lúc nào đó. 
Nhạc Chí chờ trong quán rượu suốt mười mấy ngày, dự cảm lúc trước dần trở thành sự thật, quả nhiên Tần Tô không đến, đúng là đứa điên mà. 
Hắn đành ở lại Hư Minh phủ, tiếp tục chờ đợi. 
Linh khí trong Hư Minh phủ dồi dào hơn hẳn U 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-the-nao-bat-lay-nam-than-dai-nhan/1017631/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.