Bỗng nhiên Tất Cảnh tới gần, kéo tay Nhạc Chí lôi ra ngoài. 
Y đi rất nhanh, Nhạc Chí hoàn toàn không theo kịp, suýt nữa đã bị y kéo ngã. Tuy y kéo tay phải, nhưng vì dùng sức quá mạnh nên làm tay trái của hắn cũng đau theo, đau đến mức như muốn đứt ra. 
Tất Cảnh kéo Nhạc Chí đến rừng Bích Tần, đẩy hắn ngồi xuống, rồi tự ngồi bên cạnh, tựa đầu vào cổ hắn. 
Nhạc Chí: “…” 
Hắn hoàn toàn không hiểu gì cả. 
Cánh tay trái cứ nhức nhối từng cơn, phải một lúc sau mới giảm bớt. 
Hắn xoay đầu lại thì phát hiện Tất Cảnh không hề nhắm mắt, y mở to mắt nhìn hắn, đôi mắt đen như mực. 
Nhạc Chí nhìn vào cặp mắt nhiều hàm ý đó, phút chốc đầu óc mụ mị. 
Tất Cảnh bỗng ôm chầm lấy hắn, khuôn mặt tuấn tú kề sát lại. 
Nhạc Chí cảm giác có thứ gì đó rất ấm áp chạm vào môi mình, ban đầu nhẹ tênh như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, sau đó dần xâm nhập, cắn nuốt. 
Hắn thấy trái tim mình đập thình thịch, trước khi kịp phản ứng đã dùng sức hôn đáp lại. 
Đó là một nụ hôn mãnh liệt. 
Người ta vô tình với mình, không phải Nhạc Chí hắn không uất ức, không phải hắn không đau lòng. Nhưng hắn không từ bỏ được, nếu đã không thể bỏ, chỉ có thể tiếp tục dây dưa. Người mà Nhạc Chí hắn đã muốn, sao lại không chiếm được? Sao lại không chiếm được cơ chứ? 
Nhạc Chí trút toàn bộ những ấm ức của mình vào nụ hôn này, hắn gặm cắn môi Tất Cảnh mãi đến khi nếm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-the-nao-bat-lay-nam-than-dai-nhan/1017613/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.