Một tiếng này khiến Triệu Cấu kinh ngạc tột độ, đăm đăm nhìn nàng. Nàng vẫn tinh nghịch mỉm cười.
"Bậy bạ." Y thấp giọng nói, sau đó khoanh tay ngắm nhìn một con cá vừa nhảy qua mạn thuyền, trong khoảnh khắc quay đi không giấu nổi ý cười bên khóe môi.
Nàng khoác lấy tay y, động tác tự nhiên vô cùng. "Hôm nay huynh đóng vai quan nhân của muội, còn muội giả làm nương tử của huynh, có được không? Xem như chơi trò gia đình." Nàng thì thầm bên tai y, cũng không đợi y đáp lời đã kéo tay y dẫn vào khoang thuyền.
Nàng mời y ngồi xuống, rót đầy một chén rượu, cố tình làm vẻ cung kính bưng cho y, sau đó lại quay về phía sau cây đàn tranh ngồi: "Quan nhân muốn nghe thiếp thân đàn khúc gì?" Nếu không có ý cười tinh nghịch thấp thoáng trong đáy mắt, thì quả thật rất ra dáng một hiền thê.
Mặc dù cảm thấy hành động ngày hôm nay của nàng có chút khác lạ, thế nhưng Triệu Cấu cũng lười suy nghĩ nhiều. Hiếm khi nào tâm trạng của hai người đều tốt như lúc này, đây là việc đã bao lâu không thấy rồi? Nhu Phúc hiện giờ tươi cười ngọt ngào như khi xưa, hơn nữa đối xử với y cũng dịu dàng, cho dù chỉ là đang bày trò chơi cũng được, y nguyện ý cùng nàng chơi tiếp. Cảnh tượng trước mắt chỉ có thể gặp mà không thể cưỡng cầu, cho dù là âm thầm y cũng không dám nghĩ nhiều. Chơi trò gia đình. Danh nghĩa rất hay.
Y gật đầu đáp: "Cảm phiền... Viện Viện." Y vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916082/quyen-5-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.