Đứa bé kia lại được dẫn vào điện. Nhu Phúc khom người bế thú cưng mèo Ngọc Sư Nhi chạy vào theo nàng, vừa nhẹ nhàng vuốt ve lưng mèo vừa mỉm cười hỏi cậu: "Con tên là gì?"
Đứa bé ngẩng đầu lên thoáng nhìn nàng, đơn giản đáp: "Bá Tông."
Triệu Lệnh Trù đứng bên vội vã khom người giải thích bổ sung: "Công tử Bá Tông là cháu sáu đời của con trai út Thái tổ Hoàng đế Tần vương Đức Phương, do phu nhân Trương thị vợ con trai Tử Xưng của Khánh quốc công Lệnh Thoại sinh, sinh vào ngày Mậu Dần tháng Mười năm Kiến Viêm thứ nhất tại Tú Châu."
Nhu Phúc nhàn nhạt liếc Triệu Lệnh Trù một cái, nói: "Ta chỉ muốn biết tên của cậu bé, không hỏi ngươi cậu là do ai sinh."
Triệu Lệnh Trù bối rối vô cùng, chỉ đành cúi đầu đáp: "Là thần lắm lời."
Nhu Phúc không để ý tới ông, vẫn tiếp tục mỉm cười với Bá Tông: "Đứa bé ngoan."
Triệu Cấu vẫy tay lệnh cho Bá Tông và cậu bé béo được giữ lại ban nãy cùng tới trước ngự tọa y ngồi, bảo bọn họ chắp tay đứng cạnh nhau, sau đó lần nữa tỉ mỉ đánh giá, ánh mắt đảo qua lại giữa hai người, yên lặng quan sát.
Lúc này con mèo trong lòng Nhu Phúc đột nhiên kêu "meo" một tiếng, giãy dụa nhảy khỏi vòng tay nàng, vừa chạm đất đã chạy tới bên dưới chân Bá Tông.
Ngọc Sư Nhi mới vài tháng tuổi, nhỏ nhắn tinh xảo, toàn thân trắng xóa, lông dài mượt, đôi mắt một xanh một vàng rất đẹp, là do Triệu Cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-phuc-de-co/2916067/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.