“Các ngươi đừng hòng động vào giáo chủ!” Thúy cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hô, nói xong, cũng không để ý hậu quả, liền hướng Giang Hải Minh đánh tới.
Còn lại tam sứ thấy Thúy phát động công kích, Lam cùng Hoàng cũng công kích Giang Hải Minh, nửa đường bị Bắc Đường Giản cùng Hàn Kiếm ngăn lại, thế trận giằng co.
Xích là người tỉnh táo nhất trong bốn người, mắt nhìn sắc mặt âm trầm của giáo chủ, lại nhìn nhìn ba người kia dần bị hạ phong, trong lòng vô cùng lo lắng. Tuy rằng bốn người bọn hắn tinh thông dụng độc, nhưng võ công chỉ có thể coi là bình thường, gặp phải cao thủ trong chốn võ lâm khẳng định là bất lợi, huống chi, hiện tại ba người sợ là phẫn nộ đến mức đã quên dụng độc .
“Giáo chủ, bốn người chúng ta giữ chân bọn họ, ngài…” Xích do dự mà mở miệng, tuy rằng biết là với tính tình giáo chắc sẽ không nghe mình , nhưng bọn hắn dù liều mạng cũng không hy vọng giáo chủ có gì sơ xuất.
“Xích, ngươi nói gì cũng vô dụng thôi.” Lời nói cuồng ngạo phun ra, căn bản không giống người bị trọng thương.
“Nhưng, giáo chủ…” Xích còn muốn khuyên nữa, chính là nhìn thấy thần sắc giáo chủ, làm gì cũng không mở miệng được.
Bên kia, Hoàng, Lam, Thúy đã dần dần hiển lộ đại bại, mà ba người Giang Hải Minh lại vẫn thoải mái như trước.
“Ba ~” Ngực Thúy ngực bị trúng một chưởng của Giang Hải Minh, thân mình bị ngã xuống võ đài, nhưng vẫn như trước quật cường động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nguyet-nhu-thu/2835260/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.