Ở cạnh Trình Triệt nửa năm, Hứa Khinh Am cũng đã sinh sống ổn định ở An Thành. Hôm nọ tam làm xong, cô gặp một người bạn, trong lúc nói chuyện cũng không thể không nhắc tới Trình Triệt. Cô mới phát hiện ra, hai người quen nhau cũng lâu vậy mà chưa cãi nhau lần nào.
Tuy là tính cách cô rất dễ chịu, nhưng trước kia khi cãi nhau với bạn trai cũ thì lần nào cũng gay gắt, không ai nhường ai.
Nhưng với Trình Triệt thì chút xíu mâu thuẫn cũng không có, hoặc là mỗi lần tính cãi nhau là sẽ vô hình chung bị gạt qua luôn.
Có lúc tâm trạng cô không vui, ngồi nghẹn ở sofa đọc sách. Ban đầu Trình Triệt ngồi chơi game, nhưng lúc sau lại thò người qua hỏi cô: “Cục cưng, ăn trái cây không?”
Hứa Khinh Am không ngẩng đầu lên, lạnh giọng nói: “Không ăn.”
Anh ngồi bên cạnh chuyển kênh TV, cứ vài phút lại hỏi cô: “Hôm qua vừa mua nho, em quên rồi à? Chúng ta chọn rất lâu đó.”
Vốn Hứa Khinh Am đã thấy phiền rồi, bị anh hỏi mãi nên càng không kiên nhẫn, không nói gì thêm nữa.
Trình Triệt tùy tiện bật một chương trình nào đó, vặn nhỏ âm thanh sau đó đi vào bếp. Hứa Khinh Am nhìn sang nhưng vẫn không nói gì.
Anh quay lại sofa với một bát thủy tinh, trong bát là nho xanh đã được rửa sạch, hỏi như dâng bảo vật lên ấy: “Ăn không em?”
Cũng biết là vì dỗ cô nên anh mới lặp đi lặp lại lấy lòng như thế, nhưng Hứa Khinh Am vẫn không nhịn, cứ như giận cá chém thớt ấy, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-ngay-xuan-den-nhu-lan-gio-dem/458298/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.