Chuyện điên khùng nhất lúc Dịch Bạc Nhiên yêu thầm Chúc Tinh Tinh là ba năm đọc tiểu thuyết ngôn tình thanh xuân đầy đau xót. Một tháng trước, anh ta rời khỏi chỗ của Chúc Tinh Tinh để về nhà, tìm được một cái rương lớn trong ngăn tủ, bên trong chất đầy tạp chí và tiểu tuyết. Chúc Tinh Tinh video call với anh ta, nhìn thấy số lượng lớn thế này cũng hoảng sợ không thôi. “Anh đã mua bao nhiêu vậy? Anh mua nhiều vậy làm gì?” Cô ấy không khỏi hỏi. Dịch Bạc Nhiên cười giải thích: “Lúc đó anh nghĩ em cũng sẽ mua nó vào mỗi tháng, anh còn nghe các bạn nữ trong lớp thảo luận xem cuốn nào viết hay. Anh cũng xem cùng, để đến lúc đó có chủ đề chung nói chuyện với em.” Chúc Tinh Tinh vừa mềm lòng vừa cạn lời: “Nhưng từ cấp hai đến giờ anh có chủ động nói chuyện với em đâu…” Dịch Bạc Nhiên cười khổ: “Anh ngại, năm lớp tám còn bị một người bạn phát hiện anh xem tiểu thuyết ngôn tình. Ánh mắt cậu ta nhìn anh cứ như nhìn tên biến thái nào ấy, lúc đấy còn nhỏ nên anh cũng thấy rất ngượng mà.” “Vậy mà anh còn xem…” “Anh lén mua, lén xem.” “Dịch Bạc Nhiên, lúc cấp hai em cũng đâu hùng thần sát khí gì đâu. Em nhớ nhân duyên của em cũng rất tốt mà, trai gái gì cũng nói chuyện được.” Dịch Bạc Nhiên gật đầu, không phủ nhận sự thật mà cô ấy vừa nói, anh ta luôn ngại không dám nói ra những gì trong lòng mình. Do anh ta cảm thấy cô ấy đối xử với ai cũng thế, vậy nên đối với anh ta chắc cũng không phải cái tình yêu nam nữ gì. Chúc Tinh Tinh cố ý hỏi anh ta: “Anh xem tạp chí với tiểu thuyết thiếu nữ tận ba năm, có cuốn tiểu thuyết nào đặc biệt thích không?” Dịch Bạc Nhiên lắc đầu: “Nói thật, anh xem qua rồi quên luôn. Hồi đó anh còn không hiểu được tại sao nữ chính thích nam chính nữa.” Nghĩ đến thời cấp hai của bọn cô, thịnh hành nhất là loại văn học ngược. Giờ nhớ lại mới phát hiện rất nhiều nam chính quả thật rất kém cỏi, thế nên Chúc Tinh Tinh cũng không nói thêm nữa. Nhưng anh ta nói tiếp: “Nhưng anh nhớ lúc sắp thi đầu vào, có hôm nào đó em rất thích một cuốn tiểu thuyết, hôm sau đi học mắt sưng húp, tan học còn ở lại nói chuyện với các bạn, hôm đó anh thấy rất nhiều lần luôn.” Quyển đó được đặt ở trên cùng của rương, Dịch Bạc Nhiên đưa nó lên cho cô ấy xem, nó còn được gấp lại nữa. Chúc Tinh Tinh có hơi xấu hổ, thật thì cô đã không còn nhớ mấy cái chuyện xa xưa đó rồi, nhưng cũng may thời gian đã để lại một người đáng giá thế này. Hôm sau, trận tuyết lớn rơi xuống Đông Bắc, An Thành vẫn như như cũ, thậm chỉ nhiệt độ còn tăng thêm. Ban ngày, Dịch Bạc Nhiên gọi video cho cô ấy, nhưng Chúc Tinh Tinh từ chối, trả lời: Hôm nay trong tiệm bận lắm. Dịch Bạc Nhiên không làm phiền cô ấy nữa, mãi đến khi Chúc Tinh Tinh tan làm mới nói chuyện tiếp với anh ta. Anh ta mời gửi một đoạn video cho Chúc Tinh Tinh, hiển nhiên là lúc ban ngày bạn anh ta đã quay giúp. Trên nền tuyết trống trải, anh ta vẽ một Chopper thật lớn cho cô ấy, chuyện Chúc Tinh Tinh thích [One Piece] cũng không phải bí mật gì. Chúc Tinh Tinh phấn khích gửi một video cũ cho anh ta, trong lòng rung động không thôi, nhưng miệng lại nhịn không được hỏi: “Anh không biết em thích Luffy nhất à?” Dịch Bạc Nhiên ngượng chín cả mặt, đương nhiên anh ta biết chứ: “Lúc chờ em anh đã vẽ nhưng Luffy khó quá, anh chỉ có thể vẽ Chopper thôi.” “Được. Không biết đến lúc em về trời có tuyết rơi hay không. An Thành năm nay cũng có mỗi một trận tuyết duy nhất thôi.” “Sẽ có.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]