Nàng thì thỏa mãn ngủ rồi, nhưng Lục Thế Quân lại phải mất nửa ngày mới bình tĩnh lại được. Bất đắc dĩ, chàng đành phải dậy giặt chiếc áo nhỏ mặc trong của nàng.
Y phục mặc sát người của Bùi Nhu, chàng không chịu để người khác động vào, luôn tự mình giặt giũ sắp xếp.
Trước kia khi còn là tiểu thư khuê các, có tỷ tỷ nàng quản giáo, có quy tắc của Hầu phủ trói buộc nàng. Bây giờ gả cho chàng, họ dọn ra ngoài ở riêng, nàng lại càng thêm vô pháp vô thiên.
Kiều khí đến mức không nói nên lời.
Ăn không ngon, ngủ không yên, đều phải đưa sắc mặt cho chàng xem. Lục Thế Quân nghĩ đến lại cười, chàng cam tâm tình nguyện chịu đựng.
Vương ma ma lại nói: "Phu nhân cùng Tứ cô nãi nãi đi đá cầu, giờ này chắc đã tan rồi, hẹn nhau cùng đi ngâm suối nước nóng."
Lục Thế Quân nhớ đến bộ y phục mới may cho nàng, chuyên dùng để đá cầu.
Lập tức bước chân nhanh hơn.
Đến nơi, chàng nhìn thấy ngay phu nhân của mình đầu tiên. Nàng yêu màu hồng phấn, và mặc màu này cực kỳ hợp.
Trong đám đông, nàng tựa như một đóa hoa đào rực rỡ, khiến người ta vừa nhìn thấy đã không thể rời mắt.
Bùi Nhu da dẻ trắng ngần, khi ra mồ hôi, lại càng hồng hào hơn, vừa đáng yêu vừa tươi sáng.
Ánh mắt Lục Thế Quân quét qua bốn phía. Những người ở xa xa kia, ánh mắt như muốn dán chặt lên người Bùi Nhu.
Đá cầu kết thúc.
Lục Thế Quân vẫy tay gọi nàng.
Mắt nàng sáng lên, chạy về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-mem-quan-ngon/4882334/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.