Riêng những nữ nhân gả vào, ta nghe nói, đại môn bất xuất nhị môn bất mại (không ra khỏi cửa lớn cửa nhỏ),chỉ khi người ngoài gửi thiệp mời mới được ra ngoài một chuyến.
Đó vẫn là những chủ t.ử chính thức, có mặt mũi mới được ra cửa.
Nếu là Di thái thái, chỉ biết thủ ở một góc sân nhỏ, vậy thì đúng là đếm gạch xanh mà sống qua ngày.
Anan
Đếm mãi, tóc cũng bạc.
Những kẻ không chịu nổi, thì hóa điên.
Điên rồi, nửa đêm lặng lẽ, bị mấy bà ma ma vạm vỡ đưa lên ni cô am trên núi. Sống hay c.h.ế.t, chẳng có lấy một tin tức.
Tứ tiểu thư là đích nữ duy nhất của Đại phòng, là muội muội ruột của Lục Thế Quân.
Nói ra thì thân phận cũng vô cùng tôn quý. Thế nhưng nàng cũng bị một đống quy tắc áp chế mà lớn lên.
Đi đứng phải chậm rãi, dáng vẻ mảnh mai như làn khói lượn, không được hấp tấp. Ăn uống phải giữ lễ nghi, đũa đã đặt xuống thì không được cầm lên lần nữa.
Dù trời có sập cũng phải giữ được vẻ hỉ nộ bất động trên khuôn mặt.
Tứ tiểu thư lén kéo tay ta, cười chế giễu: "Những tiểu thư thế gia như chúng ta, chẳng khác nào những con rối gỗ được khắc ra từ cùng một khuôn mẫu. Sau này gả cho người ta, lại biến thành một con rối gỗ khác, thực ra cũng chẳng có ý nghĩa gì."
Ta khóc xong, trong lòng thấy thoải mái hơn nhiều.
"Ta vốn không phải tiểu thư chính thức của Hầu phủ, cũng không ai quản thúc ta. Tỷ tỷ yêu thương ta, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-mem-quan-ngon/4882331/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.