Lục Thế Quân lần đầu tiên thấy ta cứng rắn như vậy, tức giận đ.á.n.h mạnh vào m.ô.n.g ta mấy cái.
Ta đau đến mức hít sâu một hơi, giơ tay đ.ấ.m ngài ấy.
Lục Thế Quân bịt miệng ta nói: "Tốt nhất nàng nên suy nghĩ kỹ rồi hãy mở miệng, nếu không, Triệu Đoan c.h.ế.t trên đường đi Vinh huyện, cũng là do nàng hại. Hơn nữa, chỉ vài ngày nữa thôi, Thánh chỉ ban hôn sẽ được hạ xuống. Nàng là thê t.ử ta cưới hỏi đàng hoàng! Ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bắt nàng làm thiếp."
Ta khóc vừa mệt vừa đói, căn bản không muốn để ý đến ngài ấy.
Lục Thế Quân thấy ta ỉu xìu, gọi người mang trà điểm tâm đến. Ta ngồi trên ghế Thái sư của ngài ấy, vùi đầu ăn một lúc.
Lục Thế Quân đưa chén trà đút ta một ngụm, bóp cổ ta: "Ăn từ từ thôi, coi chừng nghẹn. Nàng tuổi còn nhỏ, tỷ tỷ lại nhiều việc không tiện dạy nàng, ta không thể trơ mắt nhìn nàng nhảy vào hố lửa.
"Triệu Đoan gia thế trong sạch là đúng, nhưng hắn ta chỉ là một kẻ hàn môn, muốn thăng tiến trong quan trường cần bao nhiêu năm tháng. Nàngdung mạo xinh đẹp, nếu ra ngoài thay hắn ta giao thiệp, chẳng biết phải sẽ chịu bao nhiêu ấm ức.
"Lương bổng hắn ta một năm có bấy nhiêu, muốn sống được thể diện, hoàn toàn phải dựa vào gia đình hỗ trợ. Nàng ở Hầu phủ sống có chút túng thiếu, nhưng mỗi dịp lễ Tết ta đều cho người gửi đồ cho tỷ tỷ nàng, ăn mặc chi tiêu luôn đầy đủ. Nếu bắt nàng bẻ một đồng thành hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-mem-quan-ngon/4882330/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.