Trình Lĩnh Mặc cũng từng dập đầu, từng ước nguyện trước Bồ Tát.
Đó là vào ba năm trước, tập đoàn Trình Thị được đưa ra thị trường tại Star Market.
Nhà họ Trình tham gia vào sự kiện lớn và đã tổ chức tiệc chúc mừng tại biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh.
Trình Lĩnh Mặc dắt tay Ôn Vân xuống từ tầng hai.
Như trung tâm của bó đuốc khiến cả người Ôn Vân đều nóng bừng.
Không phải vì lòng hư vinh mà là đầy mong đợi và khát khao.
Cô nhìn Trình Lĩnh Mặc ba lần.
Cô nghiêng đầu, ngước nhìn sườn mặt tuấn tú, cao quý chín chắn của anh ta.
Lần nào đáy lòng cô cũng run rẩy kêu gào: Chỉ cần anh mở lời, cho dù phía trước có là cổng địa ngục, em cũng sẽ bất chấp tất cả.
Có lẽ là Trình Lĩnh Mặc không nghe thấy tiếng lòng của cô.
Hoặc có lẽ là vờ như không nghe thấy.
Tất cả mọi người đều liên tục khen ngợi: Kìa nhìn đi, tình cảm của anh em nhà họ Trình nồng nàn chưa.
Trình Lĩnh Mặc dắt tay cô không hề buông lỏng.
Đi qua đám người, ngầm thừa nhận những lời này trong cảnh quần là áo lượt.
Ôn Vân hít một hơi, phối hợp diễn kịch, gượng ép nở nụ cười tươi.
Trong lòng lại tủi thân vô cùng, ai muốn tình anh em sâu đậm với anh chứ.
Sau đó Trình Lĩnh Mặc đã dỗ dành cô.
Ôn Vân vừa khóc vừa nói rằng rõ ràng anh biết rõ em muốn cái gì.
“Anh biết.” Trình Lĩnh Mặc khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lua/3362088/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.