Lúc cô nói “Không”, Triệu Đông Duyên cũng không thấy thoải mái như trong tưởng tượng.
Ôn Vân cố hết sức duy trì, làm ra vẻ mặt vô cảm.
Nhưng ánh mắt cô chìm nổi vụn vỡ, dù chỉ một giây, vẫn bị Triệu Đông Duyên bắt được.
“Hồi đó yêu đến mức chết đi sống lại,” Triệu Đông Duyên nói: “Chẳng ngờ cũng không có kết cục tốt.”
Ôn Vân hạ thấp cằm, không muốn, cũng không có cách nào phản bác được.
Triệu Đông Duyên nói bằng giọng điệu coi thường: “Tóm lại là em không thể, hay là anh ta không thể.”
Ôn Vân vẫn im lặng như cũ.
“Khoa học kỹ thuật mới nổi, thanh niên xuất sắc, top 10 công ty tốt, nhân vật tiếng tăm lẫy lừng như vậy, sao ngay cả bạn gái cũng không giải quyết được thế?”
Năm năm.
Triệu Đông Duyên vẫn không thể vượt qua khi nghĩ đến chuyện này.
Anh lạnh lùng lên tiếng: “Lúc anh ta muốn chặt tay tôi có bản lĩnh lắm mà, bây giờ không phải cũng buông tay em rồi sao?”
Ôn Vân ngẩng đầu lên, bình tĩnh hỏi: “Anh hả giận chưa?”
Mang theo thù riêng, gàn dở kỳ quái.
Ôn Vân nói: “Không phải anh muốn trả thù tôi sao, còn lời nào khó nghe thì anh nói luôn một thể đi. Nói xong thì nhường đường, tôi muốn vào nhà vệ sinh.”
Triệu Đông Duyên như bị điểm huyệt, rút cạn sức lực.
Ôn Vân hờ hững nói: “Tránh ra giúp.”
Triệu Đông Duyên nghẹn một cục tức.
Anh hoàn toàn không vượt qua được những chuyện bực bội năm xưa.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lua/3362083/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.