“Ta nghĩ rằng ngươi phải trở về từ sớm.” Mái tóc đen mềm tựa như nước buông trên chiếc áo lông dê, vào mùa đông kẻ nào khoác chiếc áo này thật sự làm cho người khác phải ngưỡng mộ, chân bắt chéo ngồi trên chiếc ghế trắng ngà, nam tử có đôi mắt như mèo trong đêm tối nhìn Lục Hoa Thiên.
“Có một số việc.” Đã trở lại nhà lại còn nhìn thấy người đối diện đang nhàn nhã mà thưởng thức hồng trà đúng là bạn tốt, “Vạn Tình, ngươi cảm thấy ta là môt người như thế nào?”
“Ngô —— vấn đề này a…” Mỹ nam tóc đen cười nói, “Với ta thì là một kẻ ngu ngốc, ha ha.”
“Hừ!” Không hứng thú với lời đùa của bạn, Lục Hoa Thiên nghiêm mặt, “Nói đi.”
“Ngươi chính là ngươi, Lục Hoa Thiên.” Đôi môi còn lưu lại vết trà, nam tử nhíu mày cho thêm một ít sữa, rồi lại đổ thêm đường, vừa làm vừa nói, “Anh tuấn tiêu sái mê người, mặt lạnh ý chí sắt đá, một nam tử phong tình khiến ta ngưỡng mộ.” Dừng một chút, nam tử uống thêm một ngụm hồng trà, lộ ra biểu tình thoải mái.
Nhìn mắt Lục Hoa Thiên lại tiếp tục nói: “Trước kia ngươi sẽ không bao giờ hỏi ta cái lại chuyện nhàm chán này, một Lục Hoa Thiên cao ngạo tự tin, cũng không nghĩ người khác sẽ nghĩ thế nào về mình, muốn là chuyện gì, thì liền làm. Không hề giống như bây giờ, cau mày, trong mắt. . . . . . có bàng hoàng.”
“A!” Trừng mắt không có chút hảo ý nhìn thẳng vào Vạn Tình, mười ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lang/2860155/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.