Quần áo sặc sỡ, nữ nhân ăn mặc như những đóa hoa đua nhau khoe sắc, nụ cười má lúng đồng tiền, những nam nhân tao nhã cùng nhau tụ lại thành một nhóm nói cười, cho dù là có ghét nhau thì cũng làm ra bộ mặt tươi cười giả dối.
Cái này gọi là tiệc rượu, chính là xung quanh chỉ toàn là rượu.
Nếu nghĩ đến đây để no bụng, tuyệt đối đã đến lầm chỗ.
Cầm một ly Martin đậm trên tay, Chu Mặc lui ra khỏi đám người đang cười nói xôn xao, đứng vào một góc nhìn Phí Nhĩ Đức. Nam tử ở trên bục đài, tự tin tươi cười, khí chất cao ngạo, lời nói làm cho bên dưới mọi người phải hùng hồn vỗ tay.
Tuổi trẻ tài cao, luôn tràn ngập nhiệt huyết, không giống như một lão nam nhân ngoài ba mươi như hắn, đã dần dần mất đi cái ham muốn đứng trong ánh hào quang của sự tung hô. Trải qua một cuộc sống tàn khốc, hắn chỉ biết tự cho mình một ly rượu chua cay, đứng trong góc nhìn người đến kẻ đi.
“Ta yêu ngươi…”
Hô… lại nghĩ tới lời nói của Phí Nhĩ Đức trên xe, Chu Mặc không khỏi cười khổ. Ba chữ kia rất chân thật, như lại giống như mờ ảo.
Nhưng mà hắn lại thật sự không nghĩ tới Phí Nhĩ Đức sẽ nhảy xuống sông trong khi không hề biết bơi. Tên kia rốt cuộc có biết mình đang làm cái gì không?
Trên đài Phí Nhĩ Đức tự tin mà tao nhã, đôi mắt sâu giống như mắt lang lóe sáng vào buổi đêm.
Ngày hôm đó, Phí Nhĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lang/2860150/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.